Người đến vừa nói xong liền phân phó nói: "Ta không muốn cho người khác biết chuyện này, nếu sau này có người hỏi thăm, các ngươi nhớ đừng lắm miệng!".
Hiếm khi gặp được khách hàng lớn chịu mua vải Triều Chân, lão bản đương nhiên không dám đắc tội.
Ông ta liên tục đồng ý: "Người cứ yên tâm, ta rất kín tiếng, cam đoan. sẽ không có người thứ ba biết được chuyện này."
Có được sự đảm bảo của ông ta, nàng nô tì yên tâm mang đồ đi.
Trước khi hồi phủ, Triệu Khương Lan nhìn thấy Dịch Chân- người đã đi theo Mai Hương trở về.
Tất nhiên nàng biết hắn ta tìm đến là có chuyện gì, thần sắc nàng trở nên nghiêm túc: "Thế nào rồi, tra ra được cái gì rồi?".
Vẻ mặt của Dịch Chân rối rắm: "Mai Hương đi đến lâu Yên Vũ. Thuộc hạ giữ khoảng cách nhất định mà đi theo nàng ta, phát hiện nàng ta quen đường quen nẻo đi vào sân sau của lâu Yên Vũ. Thuộc hạ sợ có người bên trong nhìn thấy nên không dám đi theo vào, nên chỉ có thể đứng đợi ở bên ngoài. Một lúc sau nàng ta đã đi ra, sợ rằng bây giờ nàng ta đã hồi phủ rồi."
Lần này Triệu Khương Lan có chút kinh ngạc: "lâu Yên Vũ?"
Nàng không nhịn được mà lắc lắc đầu, đúng vậy, đáng lẽ ra nàng nên nghĩ đến nó.
lâu Yên Vũ là nơi ăn chơi có tiếng nhất ở kinh thành, khách đến đều thuộc dòng dõi quý tộc.
. Mỗi khi các công tử quý tộc cơm no rượu say thì họ sẽ không thể giữ nổi bí mật nào nữa.
Biến nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-vuong-gia-tranh-ra/1138138/chuong-331.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.