Phú Sơn rất muốn nói, lúc cứu nàng ta hắn đâu có biết thân phận của đối phương đâu. Chỉ là vì thấy dáng vẻ thảm hại của nữ nhân, nói năng cũng đáng thương, nên nhất thời không đành lòng mà cứu nàng ta mà thôi.
Với lại lúc đó hắn bị thương, có thể chạm trán với kẻ thù ở vùng biên giới bất cứ lúc nào.
Để bảo vệ chính mình, hắn cần một thân phận giả, vì vậy nên mới giả làm vợ chồng với nàng ta trong một khoảng thời gian.
Ai ngờ rằng người nữ nhân đó lại mang thai, lại còn là công chúa của nước kẻ thù. Khi đi, hắn để lại đủ ngân lượng cho nàng ta, chỉ coi hai người là bèo nước gặp gỡ, về sau cũng không hề hỏi thăm gì nữa. Nhưng cuối cùng La Tước lại chăm sóc thay mình, còn âm thầm điều tra thân phận của đối phương, đồng thời truy lùng thông tin của kẻ phản bội ở khắp mọi nơi. Dù nghĩ thế nào đi nữa, thì mọi chuyện đều quá tình cờ và quá đen đủi.
La Tước nhìn chằm chằm khuôn mặt của Phú Sơn, chỉ còn thiếu một bước là kéo Phú Sơn hỏi rốt cuộc năm đó Phú Sơn có biết thân phận của nữ nhân đó không, và rốt cuộc ai là phụ thân của đứa bé.
Nhưng sau đó Phú Sơn chỉ cảm thấy buồn bã và im lặng không nói gì.
Lúc này La Tước ngược lại lại càng cảm thấy bất an: “Triệu Tam huynh đệ, ngươi nói xem, có phải vị phó tưởng đó của ta không biết gì đúng không, tất cả chỉ là trùng hợp thôi? Nhưng lúc đó, ta chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-vuong-gia-tranh-ra/1138102/chuong-295.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.