Triệu Khương Lan hỏi: “Huynh thì sao, huynh nghi ngờ từ khi nào".
Mộ Dung Bắc Uyên cười khổ sở: "Ta sớm đã biết rõ trong lòng của nàng ta không có ta, lấy nàng ta chẳng qua là vì trả ơn. Người nàng ta thích là lão Ngũ, ta trước giờ đều luôn biết điều đó."
Lúc này Triệu Khương Lan hoàn toàn kinh ngạc. Hắn rõ ràng biết được Thẩm Hi Nguyệt thích người khác nhưng vẫn dám lấy, cũng rộng lượng thật. Có lẽ nhìn thấy vẻ mặt khó tin của Triệu Khương Lan, hắn chỉ đành giải thích. | *Thẩm Hi Nguyệt mặc dù thích lão Ngũ, nhưng vẫn rất sợ Lan Quý Phi. Nàng ta trong lòng biết rất rõ, cỏ Lan Quý Phi canh giữ thì cho dù là Trực Phi thì lão Ngũ cũng sẽ không lấy nàng ta. Nhưng hồi đó, nàng ta đã cứu ta, ta thân thiết hơn với nàng ta, đến tuổi dựng vợ gả chồng thì nàng ta nói thích ta, muốn gả cho ta, thế là ta đã đồng ý. Mẫu phi của ta lại thuộc tính cách không quan tâm đến chuyện gì cả, chỉ cần ta muốn thì bà sẽ không ngăn cản, cho nên chuyện này đã được quyết định như vậy”.
“Hơn nữa, lúc đó trên bữa tiệc cung đình, nàng nói ta sàm sỡ nàng. Phụ hoàng vì thể diện của Triệu gia nên bắt ta nhất định. phải lấy nàng, ta không thích bị uy hiếp nên rất không bằng lòng. Vì để chọc tức nàng, mới có tinh tỏ ra coi trọng Thẩm Hi Nguyệt hơn."
Triệu Khương Lan chớp mắt thẹn thùng, kéo lấy ống tay của hắn: “Xin lỗi mà, ta sai rồi" “Không cần xin lỗi" Mộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-vuong-gia-tranh-ra/1138068/chuong-261.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.