Nhưng cố tình lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn, thái tử phi vốn đã được quyết định lại gả cho người bên ngoài.
Bởi vì hắn không thích bên cạnh có người, đúng là mấy năm nay, ngay cả một thị thiếp cũng không có.
“Vì một nha hoàn, huynh lại cam nguyện làm đến mức độ này?”.
Mộ Dung Bắc Uyên nói xong cũng nhíu mày, ánh mắt thâm trầm dò xét hắn.
Hắn biết mình nói sai, Mộ Dung Bắc Hải cũng không phải vì một cái nha hoàn.
Mà là vì Triệu Khương Lan.
Nếu như đây là nha hoàn của bất kỳ người nào khác, hắn tuyệt đối sẽ không nhúng tay.
“Lấy loại chuyện này ra làm cái giá, trong lòng Khương Lan nhất định sẽ chú ý. Đệ khuyên huynh nghĩ lại, đệ đã bảo Tần Nguyên đi thăm dò bản án trước đó của Định Sơn Hầu phủ rồi, phàm là dòng dõi có phong cách bất chính như vậy, sẽ luôn có vài chỗ bẩn bị đè xuống không thể lộ ra. ngoài ánh sáng, chỉ cần lấy những thứ này để uy hiếp bọn họ, rất có khả năng Định Sơn Hầu sẽ thay đổi ý định”.
Mộ Dung Bắc Hải trầm mặc mấy giây, lắc đầu: “Nếu như không tra được thì sao? Cho dù đệ tra được, tìm được chứng cứ, nhân chứng, để cho người ta xác nhận, lại phải cần bao lâu. Vừa rồi Hầu phủ đã phái người đến Thần Vương phủ, nói rõ ngày muốn đại hơn, để Hồng Mai chuẩn bị sẵn sàng. Nhìn tư thế kia, cho dù ngày mai có phải cướp, cũng muốn cướp người đi”. Mộ Dung Bắc Uyên siết chặt ngón tay: “Đám khốn nạn này!”
“Hồng Mai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-vuong-gia-tranh-ra/1138035/chuong-228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.