Lời này của Triệu Khương Lan có ý gì, cái gọi là can trường chính là không muốn làm thiếp người ta.
Nàng đây không phải chỉ cây dâu mà mắng cây hòe nhục nhã nàng ta ư!
Quản sự nghe xong sững sờ, lập tức cười hơi mỉa mai: "Vương phi đừng nói giỡn, tiểu công tử nhà ta đã sớm cưới VỢ, sao có thể tái giá. Huống chi thân phận của Hồng Mai cô nương có thể dùng thân phận thiếp thất để nhập phủ là quá tốt rồi."
"Ngươi không hiểu ý hai sao?"
Trong lòng quản sự đập mạnh một cú: "Cái gì?"
Triệu Khương Lan lạnh lẽo nhìn thẳng vào ông ta: "Bổn cung vừa mới nói,
Hồng Mai sẽ không làm thiếp cho người ta, ngươi còn ở nơi này làm cái gì? Nếu ngươi không đi, bổn cung sẽ cho người mời ngươi đi."
Thẩm Hi Nguyệt thừa cơ cắt ngang lời của nàng: "Vương phi, Thần vương phủ chúng ta và Định Sơn Hầu phủ giao tình không tệ, không phải mấy ngày trước còn đi làm khách sao, sao có đạo lí nào đuổi khách ra cơ chứ. Hơn nữa, vị tiểu Hầu gia kia tuấn tú lịch sự, Hồng Mai có thể gả cho hắn làm thiếp, có thể xem là một chuyện tốt."
"Xem ra Trắc phi rất coi trọng tiểu Hầu gia, nếu như thế, không bằng bổn
cung thay người làm chủ, để Khê Hà gả cho hắn, thế nào?"
Thẩm Hi Nguyệt biến sắc, dáng tươi cười lập tức trở nên miễn cưỡng.
Triệu Khương Lan chỉ coi như không thấy, càng trở nên hào hứng: "Bổn
cung đột nhiên nhớ tới lần trước ở Hầu phủ, hình như tiểu Hầu gia cảm thấy
rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-vuong-gia-tranh-ra/1138025/chuong-218.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.