Lập tức có người đi tìm vải đến.
“Cắt vải ra, cần rộng ba tấc”
“Nằm xuống, hai cánh tay đặt lên đỉnh đầu”
Đợi hắn ta làm xong, Triệu Khương Lan vô cùng thuần thục mà quấn một vòng lên xương sườn của hắn ta.
Tiểu Bàn nhịn không được mà chạy đến xem, nhỏ giọng hỏi: “Vị trí này, làm sao để tìm được chuẩn xác?”
Triệu Khương Lan ấn xuống sau lưng người bị thương một cái: “Quấn một vòng ở bên trên vị trí chính giữa cột sống, lại lui về sau rồi quấn lên trên vị trí lệch về trước ngực một vòng để cố định”
“Mấy ngày này đừng đi lại lung tung, lúc đi ngủ nhớ nằm ở tư thế nửa nằm nửa ngồi, nửa tháng sau là có thể tháo băng ra”
Tên bị thương kia không ngờ răng nàng thật sự là có chút tài nghệ, nhưng vẫn cảm thấy đau đến mức phải kêu lên: “Vân cảm thấy đau thì phải làm sao?”
“Xương cốt bị gãy thì sao có thể không đau?
Ta kê một toa thuốc, cho người đi lấy thuốc về, mỗi ngày sắc hai lần, năm ngày sau sẽ không đau nữa.
Triệu Khương Lan nhanh chóng viết một đơn thuốc, Tiểu Bàn Tử cầm đơn thuốc trong tay, hai mắt sáng rực: “Không nhìn ra Vương phi lại là một thần y, phương thuốc này viết hay thật. Có thể an thần giảm đau, sau này ta cũng muốn dùng”
Nàng khẽ mỉm cười: “Hay là ta viết thêm vài phương thuốc nữa, dùng để trao đổi cho các ngươi để các ngươi thả ta đi. Thế nào?”
Tiểu Bàn Tử chớp chớp mắt: “Người đã ở đây cả rồi còn viết phương thuốc gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-vuong-gia-tranh-ra/1137965/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.