“Có lẽ là Ninh Vân.”
Triệu Khương Lan nói nhẹ, nhưng lại cảm thấy không đơn giản như thế.
Nhìn thái độ ngày đó của Ninh Vân, đúng là nàng ta và hòa thượng kia không thoát khỏi có liên quan.
Nhưng nàng ta là một công chúa sống an nhàn sung sướng, không cần phải mất nhiều thời gian cầu phúc như vậy, còn chưa kể sẽ đến chùa Nam Chiếu
Tại sao nàng ta lại xuất hiện cùng với hòa thượng này, còn tìm người này trong rất nhiều người để xuất đầu thay bản thân.
Hơn nữa người này, đúng lúc đang chịu trách nhiệm đi lấy bình Thiên Hoa Lộ.
Cho nên nàng hơi nhăn đầu lông mày: “Cũng có thể còn có người ngoài.
Nhất là khi chuyện của hòa thượng kia bại lộ, Kinh Phủ Triệu Doãn nhúng tay, chắc chắn Ninh Vân sẽ hao tâm tổn trí nghĩ cách để lẻn ra ngoài.
Làm thế nào mà an bài được con bạch xà vào phòng nàng trong thời gian ngắn như vậy chứ?
Điều này có nghĩ trong chùa Nam Chiếu vẫn có tại mắt muốn đổi phó nàng, hòa thượng kia không chừng cũng là một trong những tai mắt đó.
Chẳng qua, người sau lưng kia mượn tay Ninh Vân hạ đao xuống với nàng.
Thấy nàng không rõ, Mộ Dung Bắc Uyên lên tiếng nhắc nhở: “Hắn nhắc tới phụ thân nàng.”
Triệu Khương Lan nheo mắt: “Cái gì?”
“Hắn nói cha nàng đã từng lợi dụng chức quan lén lút can thiệp vào việc tuyển chọn quan viên, mà năm đó phụ thân của hắn cũng bỏ tiền ra để đổi lấy tiền đồ. Ai ngờ
Triệu đại nhân thu tiền không làm việc, làm hại cha hẳn tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-vuong-gia-tranh-ra/1137959/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.