Triệu Khương Lan có chút mệt mói ha mi måt.
Sau nàng cách đó không xa, ánh mắt sâu thẳm của Mộ Dung Bắc Hải bắt đầu lóe lóe.
Trong Các phía sau Phật đường, thái hậu nín thở nhìn Bỉ Nhạn đại sư, trong lòng bất ổn: “Đại sư, mệnh cách của thần Vương phi đúng là cực kỳ hung hiểm sao?”
Bỉ Nhạn đại sư lắc lắc đầu “Vậy vẻ mặt kia của đại sư là thế nào?”
Vẻ mặt ông ta chắc chắc: “Thái hậu, mệnh cách của thần Vương phi không phải là cực hung, mà trái lại, là cực quý chi mệnh.”
Thái hậu nheo nheo mắt: “Nàng thân là Vương phi, địa vị rất cao, đương nhiên quý trọng”
“Cũng không phải, mệnh của Thần Vương phi có phượng hoàng, là mệnh cách phượng nghi thiên hạ”
Lời này vừa nói ra, thái hậu năm chặt tay, đúng là nhịn không được mà nhìn chung quanh.
Xác định không người bên cạnh mới hỏi: “Ngươi cũng biết lời này có ý nghĩa gì!”
“Bần tăng không dám vọng ngôn, cho nên vừa rồi mới tính hai lần, nhưng mà lần nào cũng cho kết quả này. Tính tướng số không chỉ tính hiện tại, còn tính quá khứ cùng tương lai.
“Quá khứ? Nàng chỉ là một tiểu cô nương, quá khứ có thể như thế nào? Vậy chỉ có thể là tương lai.”
“Xin hỏi thái hậu, thần Vương phi có phải có biến hóa rất nhiều so với trước kia hay không. Mệnh cách của Vương phi là phượng hoàng đã niết bàn, là dục hỏa trùng sinh.”
Nghe đến đó, thái hậu đã tin không ít.
Bỉ Nhận đại sư từng tiên đoán tam đại hoàng hậu, chưa bao giờ nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-vuong-gia-tranh-ra/1137954/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.