Mộ Dung Bắc Uyên đột ngột mở mắt, quay đầu nhìn Thẩm Hi Nguyệt đang cười tủm tỉm nhìn mình. “Vương gia.”
Thẩm Hi Nguyệt nửa quỳ bên cạnh ao, ngón tay nhẹ nhàng xoa bóp bả vai cho hắn: “Đã lâu không thấy ngài đến ngâm suối nước nóng, sao hôm nay lại có hứng thú như vậy?”
Hàn rũ mắt nói: “Thời tiết chuyển lạnh, ngâm một lát sẽ dễ chịu hơn. Sao nàng lại đến đây?”
“Nghĩ Vương gia ở đây một mình hắn sẽ rất nhàm chán nên thiếp thân cố ý đến đây cùng ngài.”
Xoa bóp một lát, nàng ta dẫn sát vào bên tai hắn làm nũng: “Vương gia, thiếp thân ở bên ngoài lạnh quả đi, thiếp thân có thể bước vào ngâm mình với ngài không?”
Mộ Dung Bắc Uyên nhìn thoáng qua quân áo nàng ta đang mặc, chợt phát hiện Thẩm Hi Nguyệt chỉ mặc một chiếc váy voan mỏng như cánh ve trên người, gió thổi qua liền nhẹ nhàng bay bay, dáng người uyển chuyển như ẩn như hiện dưới làn váy.
Mộ Dung Bắc Uyên chưa kịp nói chuyện, nàng ta đã nhấc chân bước xuống dưới nước: “Vương gia không từ chối, thiếp thân coi như ngài đã đồng ý vậy.”
Nói xong, nàng ta dựa cả người vào thân thể Mộ Dung Bắc Uyên.
Nửa người trên của Mộ Dung Bắc Uyên đang trần truồng, nàng ta kế vào lồng ngực mạnh mẽ của hắn, nhịp tim cũng nhanh hơn. Nàng ta không nghĩ tới dáng người của Mộ Dung Bắc Uyên lại tốt như vậy. Trong làn hơi nước mờ ảo, hình dáng cơ thể của hãn hoàn mỹ đến cực hạn, như một pho tượng được điêu khắc tinh tế, hoặc như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-vuong-gia-tranh-ra/1137913/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.