Mộ Dung Tè trong mắt hiện lên lạnh lẽo, giống như trấn an vô bên eo nàng, thấp giọng phân phó: “Bản vương đếm tới ba, ngươi nằm chắc dây cương.
Ngón tay của nàng nằm chặt dây cương, chờ Mộ Dung Bắc Uyên đếm đến ba, hàn bỗng nhiên vỗ mông ngựa, bạch mã một đường phi nhanh.
Triệu Khương Lan nhịn không được quay đầu nhìn thoáng qua, Mộ Dung Bắc Uyên đang một địch ba, chỉ có thể nhìn thấy áo trắng của hắn trong gió tung bay, kiếm quang xẹt qua nhanh chóng, cũng không rõ mặt của hắn.
Nàng cắn răng giục ngựa hồi phủ, may mắn không có người đuổi kịp.
Đến Vương phủ, Triệu Khương Lan không kịp xuống ngựa liền lớn tiếng hô lên: “Người đau! Nhanh đi cứu vương gia.
Thị vệ trong phủ nghe tiếng hù dọa, nghe Triệu Khương Lan nói sơ lược phía dưới nhao nhao chạy tới.
Vừa bị kinh hãi, sau lưng nàng đã ướt đàm, ngay cả chân đều như nhũn ra.
A Sở cùng Hồng Mai chạy trước tới đỡ nàng, muốn đưa nàng trở về phòng, nhưng Triệu Khương Lan không chịu: “Bản cung ở đây chờ tin tức
Nàng đứng ngôi không yên chờ một hồi lâu, cuối cùng nghe phía bên ngoài truyền đến tiếng vó ngựa. Không biết là ai hô một tiếng “Nhanh đi mời Giang đại phu đến, vương gia bị thương”
Triệu Khương Lan hít sâu một hơi, một giây sau thấy Mộ Dung Bác Uyên được đưa tới, phần bụng trúng một kiếm, áo bào trắng nhiềêm một mảnh đó. “Nhanh, dịu hắn đến tấm điện gần nhất Hồng Mai, A Sở, các người đi chuẩn bị rượu cay, nước vải sạch, đem hoa tiêu cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-vuong-gia-tranh-ra/1137851/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.