Vậy ta là ai?” Nàng đón nhận ánh mắt của hắn: “Ta lớn lên dưới mắt nhiều người, cũng không có bản lĩnh đổi trắng thay den.” “Nếu thật sự là nàng, chỉ có một khả năng, người trong nhiều năm qua đều giấu dốt giả ngu, thời khắc sống chết lộ đuôi cáo”
Triệu Khương Lan coi như chấp nhận cách nói này, hắn nghĩ thế cũng tốt.
Tính tình nàng biến hóa quá lớn, lỡ như bị hắn phát hiện trong thân thể là một người khác, lại không biết xảy ra chuyện gì. Mộ Dung Bắc Uyên có một chuyện khó hiểu: “Thiên là tán từ đâu mà có?” “Nhặt được trong vương phủ. “Ngươi xem bổn vương là đứa trẻ lên ba để lừa gạt?” “Có lẽ do Ninh Vân dùng đọc còn sót lại một ít trong vườn hoa, ta dọa hoa viên thấy được thì nhặt về, không ngờ có lúc dùng tời. Nhưng, Vương gia thật sự rất giống đứa bé ba tuổi, rất dễ lừa gạt, nếu không Thẩm trắc phi sao có thể làm trò như thế còn đem người xoay vòng vòng kia?” “Người câm miệng cho bổn vương!” Mộ Dung Bắc Uyên tức giận muốn bóp chết nàng.
Thật khó khăn mới tìm được đường sống trông chỗ chết, vậy mà nàng không biết thu liềm.
Triệu Khương Lan mặc kệ nói với A Sở: “Bổn cung đói bụng, đem đồ ăn tới!”
Thực mau nha hoàn liên bưng thanh đạm điểm tâm cùng cháo vào được, Triệu nhẹ đan vừa muốn động chiếc đũa, A Sở liền thông báo nói: “Vương phi, trắc phi đang ở ngoài cửa, nghe nói ngài tỉnh muốn thăm ngài.”
Nàng không hề nghĩ ngơi liền cực tuyệt: “Để nàng cách xa ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-vuong-gia-tranh-ra/1137826/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.