Chương 7
Hồng Dược không nghĩ Tần Lam Nguyệt sẽ xuất hiện, nàng ta thu hồi roi, cười như không cười nói: “Thân là Vương phi nương nương, thời tiết lạnh thế này sao người lại tự mình ra ngoài thế? Nương nương yên tâm, nha hoàn của người không vâng lời, nô tỳ đã thay người dạy dỗ rồi.”
“Cảm ơn ý tốt của ngươi.” Tần Lam Nguyệt không biến sắc: “Nha hoàn của ta có ta dạy dỗ, Hồng Dược cô nương làm như vậy chẳng khác gì không để ta vào mắt.”
“Vương phi nói đùa rồi, nô tỳ không dám.” Hồng Dược đem roi cất lại vào trong túi áo.
Tần Lam Nguyệt nhanh tay nhanh mắt, nhân lúc nàng ta không chú ý liền đoạt lấy chiếc roi.
“Người muốn làm gì?” Hồng Dược hoảng sợ, lúc muốn đoạt lại chiếc roi thì Tần Lam Nguyệt lùi ra sau hai bước kéo dài khoảng cách.
“Chẳng làm gì cả, chỉ là ta muốn hỏi Hồng Dược cô nương, nha hoàn của ta đã làm gì mà cần ngươi phải dạy dỗ? Còn nữa, ngươi lấy thân phận gì mà dạy dỗ nha hoàn của ta?” Tần Lam Nguyệt nói: “Hồng Dược cô nương nếu không cho ta một câu trả lời thích hợp, chuyện này có lẽ không thể dễ dàng giải quyết được.”
“Nương nương.” Lục Bảo từ mặt đất đứng lên, sửa sang lại đầu tóc cùng xiêm y đã rách nát: “Nô tỳ không sao, người đừng lo lắng.”
Lời nàng ta nói chưa hết, một trận ho khan lại kéo tới.
“Ngươi im miệng!” Tần Lam Nguyệt quát: “Bị đánh thành như vậy còn nói là không sao? Có phải để cho nàng ta đánh đến chết mới tính là có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-qua-kieu-mi/214958/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.