Nghe thấy chuyện liên quan đến Tần Lam Nguyệt, sắc mặt của Tam vương gia lập tức vô cùng khó coi, hắn vỗ bàn một cái.
Hắn dùng sức quá lớn khiến chiếc bàn bị vỡ vụn và rơi xuống đất.
“Lại là nữ nhân đó, nữ nhân nhiều chuyện đó. Trong mắt hắn tràn ngập sát ý: “Người đã đưa lão Thất đi vào
Cát Tường Nhật là nàng, người đã cứu Nguyệt Lộ cũng chính là nàng!”
Nếu như nàng không cứu Nguyệt Lộ thì hắn đã không sa sút đến mức này.
Trong đôi mắt của Tam vương gia tràn ngập sự hung ác nham hiểm.
Từ sau khi hắn mang thi thể của Hải Đường đến Thất vương phủ để đòi sự công bằng, Tần Lam Nguyệt đã khác hẳn với trước đây.
Bình tĩnh, điềm tĩnh, thông minh khéo léo, hung ác và gọn gàng lưu loát. Những điều này hoàn toàn khác với kẻ ngu ngốc ham mê sắc đẹp mà hắn từng biết. Kể từ khi Tần Lam Nguyệt gả cho lão Thất, tất cả mọi việc mà hắn làm đều bất ổn.
Trước đây, nữ nhân kia đã theo dõi hắn rất nhiều lần, một khi nàng nhận thấy có điều gì đó không ổn, đó sẽ là một đòn trí mạng đối với hẳn. Hắn càng nghĩ càng cảm thấy phải tiêu diệt nàng. Phạm tiên sinh cảm nhận được luồng sát khí tỏa ra từ trên người hắn, vội vàng nói: “Vương gia, xin hãy bình tĩnh, thời khắc này Thất vương phi chắc chắn sẽ không sống sót được.
“Bổn vương biết rõ. Tam vương gia cụp mắt xuống che đi sự u ám dưới ánh mắt: “Trước đây, khi ta phái Tần Tuyết Nguyệt lợi dụng nha hoàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-qua-kieu-mi/1174719/chuong-340.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.