Chương trước
Chương sau
“Ngươi có bằng chứng gì để chứng minh ta kế sai thuốc? Viên thuốc của ta có gì không thích hợp?”
“Viên thuốc này không có gì là không thích hợp. Tần Lam Nguyệt nói: “Sa sâm lá nhỏ có vị đắng và thể hàn để thanh nhiệt, cắt đứt cơ chế sinh bệnh, được dùng làm chủ dược. Hoàng cầm là vị thuốc hạ hỏa, giải độc, bổ trợ cho Sa sâm lá nhỏ, nó là Thần dược. Lại dùng thêm Mã đề, củ chi tử(8)5E7),mộc thông, đương quy, sài hồ và nhiều vị thuốc khác làm tá dược. Trộn với cam thảo rang làm thuốc, điều hòa các vị thuốc khác nhau để đạt hiệu quả tốt nhất.”
“Có thể nói, đơn thuốc này là một đơn thuốc tuyệt vời trong phiên bản sách giáo khoa. Tuy nhiên, việc sử dụng thuốc như dùng binh, dùng binh không đúng cách sẽ gây ra những hậu quả nghiêm trọng, nếu người làm đại phu, thì ắt hẳn ngươi cũng biết rõ mức độ nghiêm trọng khi dùng nhầm thuốc”
Lâm Phi Kính hơi sửng sốt khi nhìn thấy nàng chỉ ngửi viên thuốc mà đã giải mã được thành phần của thuốc.
Kỹ năng này không phải người thường có thể làm được, trong lòng hắn ta cũng bớt khinh thường.
“Cho dù người biết một ít dược lý thì sao? Vương gia đau sườn, trúng độc khá sâu, cần phải dùng thuốc giải độc mới có thể đào thải độc dược. Cho dù đơn thuốc này cũng không thể diệt trừ tận gốc, nhưng là cũng rất tốt cho sức khỏe của Vương gia. Một nữ nhân nhỏ nhoi như người chỉ biết chuẩn mực đạo đức của nữ tử, chỉ biết một không biết hai.” Hắn ta tức giận vung tay áo.
“Ai nói với người rằng Nhị ca trúng độc?” Tần Lam Nguyệt trở nên kích động khi nghe hắn ta kì thị giới tính.
“Nực cười, ai ai cũng biết chuyện Vương gia trúng độc. Ngài ấy không thể di chuyển được, đây chính là ảnh hưởng của việc trúng độc” Lâm Phi Kính chế nhạo.
“Cho dù trước đó huynh ấy bị trúng độc, sau khi sống sót, độc tố cũng đã biến mất.” Tần Lam Nguyệt hít sâu một hơi và nói: “Cho dù huynh ấy có triệu chứng trúng độc, tất cả cũng là do một tay lang băm nhà người làm ra
Thuốc nào cũng có ba phần độc, động vật là thứ đứng đầu trong chuỗi thức ăn nên con người sẽ tích tụ chất độc hại, theo thời gian, người không trúng độc cũng sẽ bị trúng độc.
“Nực cười!” Lâm Phi Kính thấy nàng nói chuyện càng ngày càng kỳ quái, giọng nói của hắn ta càng lớn tiếng hơn: “Nếu Vương gia không bị trúng độc thì đó là gì? Ngươi giải thích cho ta biết vì sao Vương gia không đi được không? Tại sao lại xuất hiện những triệu chứng kia?”
“Đương nhiên là ta giải thích được, đó là bởi vì cơ thể Nhị ca thiếu một thứ.” Giọng điệu của Tần Lam Nguyệt tràn đầy chắc chắn.
“Thiếu một thứ?” Lâm Phi Kính nghĩ thật nực cười.
“Bằng không?” Tần Lam Nguyệt có chút không nói nên lời đối với tên nam nhân giống như con công này: “Nhị ca thiếu chất vitamin b12, huynh ấy không trúng độc

Lâm Phi Kính sững sờ khi nghe thấy thuật ngữ xa lạ: “Đó là cái gì?”
“Đó là một loại vitamin.” Tần Lam Nguyệt nói.
Con người thiếu vitamin C có thể gây ra bệnh còi xương, trước khi được phát hiện, bệnh còi đã giết chết nhiều người.
Cách giải quyết cũng rất đơn giản, chỉ cần ăn thêm các loại trái cây như cam quyết.
Vitamin b12 được phát hiện tương đối muộn, trong những hoàn cảnh bình thường sẽ không bị thiếu chất đó. Tuy nhiên, trong một số trường hợp hiếm hoi, sự thiếu hụt nghiêm trọng có thể gây tử vong.
“Bình thường loại vitamin này không thiếu, bởi vì nó có chứa trong thức ăn. Tuy nhiên, vùng bụng của Nhị ca đã bị tổn thương, làm tổn thương ruột và dạ dày, dẫn đến khả năng hấp thụ giảm đi, theo thời gian sẽ hình thành như hiện tại.” Tần Lam Nguyệt giải thích.
“Thiếu vitamin b12 có thể dẫn đến bệnh thiếu máu ác tính, sốt và còn ảnh hưởng đến hệ thần kinh. Căn bệnh thần kinh khó nói nhất, và nó là thủ phạm khiến huynh ấy không thể đi lại được.”
Cơ chân của Đông Phương Giác chỉ bị thoái hóa chứ không hoàn toàn teo đi, cũng chứng minh rõ điều này. Lâm Phi Kính cau mày khi nghe một loạt thuật ngữ xa la.
Hắn ta cảm thấy cảnh tượng này có chút quen thuộc không thể giải thích được.
Hình như mấy ngày trước Lục Tu đi tìm hắn ta, cũng cao hứng nói ra một đồng thuật ngữ mà hắn ta không hiểu. Lúc đó hắn ta đang bận chế thuốc, cũng không có nghe ra được là cái dạng gì.
Nghĩ kỹ lại, Lục Tu là người của Thất vương gia.
Nữ tử vô pháp trước mặt gọi Nhị vương gia là Nhị ca, nàng còn đi cùng Thất vương gia.
Một đáp án rõ ràng đã phơi bày ra.
Nàng chính là nữ nhân mà Lục Tu ca tụng hết lần này đến lần khác.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.