Tần Lam Nguyệt nói: “Dạ dày chính một cái hang động chứa nước, chủ yếu là hấp thu phân hủy, tiêu hóa. Nếu dạ dày không đủ lớn thì không thể tiếp nhận thức ăn. Ruột non là nơi hấp thụ chính, chủ yếu là hấp thụ dinh dưỡng, ruột già là nơi hấp thụ phụ, chủ yếu sẽ hấp thụ những phần dinh dưỡng còn sót lại sau ruột non, dạ dày của huynh không tốt, dẫn đến chức năng hấp thụ cũng kém đi, để kéo dài càng lâu, cơ thể suy giảm nghiêm trọng hơn.”
Trên khuôn mặt Đông Phương Giác chợt xuất hiện một chút kinh ngạc: “Lão Thất đã nói với muội những gì?”
“Không nói gì cả.” Tần Lam Nguyệt nói: “Muội chỉ là kết luận ra từ sắc mặt và thói quen ăn uống của huynh, hệ tiêu hóa của huynh không tốt và suy dinh dưỡng, muốn chẩn đoán rõ thì vẫn nên chẩn mạnh và hỏi rõ tiền sử bệnh án.
“Nhị ca, sao huynh lại không muốn thử?” Nàng cười tủm tỉm: “Chỉ là bắt mạch và hỏi tiền sử bệnh mà thôi, huynh giấu bệnh sợ thầy thuốc là một thói quen không tốt.
Đông Phương Giác im lặng một lúc, rốt cuộc hẳn cũng đưa tay ra.
Tần Lam Nguyệt đặt ngón tay lên trên cổ tay hắn, sờ một hồi nhưng không thấy mạch đập.
Nàng khẽ cau mày, lại di chuyển ngón tay của mình lên phía sau cổ tay hắn “Thật là kỳ lạ, đúng là rất hiếm có, Nhị ca thế nhưng lại có Động mạch quay
Động mạch cổ tay của người bình thường chủ yếu nằm ở cổ tay, còn một số ít động mạch của người khác chạy ở bờ ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-qua-kieu-mi/1174582/chuong-203.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.