Tựa như một dòng chảy ấm áp, chảy vào đáy lòng khiến cho tâm trạng vốn hoang mang xao động của nàng cũng bình ổn lại.
Trong vàng ánh sáng ấy, nàng lại nhìn thấy tòa lầu lớn đó. Không giống như thường thấy trước kia, lần này cánh cửa phòng thuốc đã rộng mở.
Tần Lam Nguyệt thận trọng từng li từng tí, dè dặt đến gần cánh cửa kia, thử vươn tay thăm dò. Cánh tay có thể đẩy cửa tiến vào, không giống như lần trước vừa mới tới gần đã bị giật mạnh về sau.
Nàng thử bước vào trong, nhìn thấy cách bày trí quen thuộc, dường như được quay về những ngày trước, khi nàng vẫn còn làm việc ở bệnh viện.
Nàng theo thói quen cũ tìm thấy những vật dụng cần thiết như thẻ xét nghiệm nhóm máu và túi chứa máu.
Quay người lại nhìn thấy một ít thuốc tiêu viêm thường dùng, nàng cũng thử lấy một chút.
Chiếc nhẫn không có dấu hiệu bài xích, có vẻ như để nàng tự ý chọn lựa. “Cảm ơn ngươi, đồ ngốc đạp dưới luồn trên” Tần Lam Nguyệt lại tìm thấy một ít thuốc, nào là cồn sát trùng, nào là nước khử trùng đủ loại.
Sau khi vầng sáng tan mất.
Ý thức của nàng phục hồi trở lại.
Trên giường xuất hiện những vật dụng mà nàng đã chọn.
Tự chọn so với chiếc nhẫn chọn giúp đương nhiên không giống nhau, những thứ có thể chọn nhiều hơn, lần này xem như thu hoạch của nàng cũng thật phong phú.
Có những thứ này, tâm lí của nàng cũng vững vàng, chắc chắn hơn,
Lúc này, Lục Tu dẫn theo mấy hán tử lực lưỡng tiến vào.
Tần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-qua-kieu-mi/1174560/chuong-181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.