Tần Lam Nguyệt thu hết lửa giận của hoàng hậu vào trong mắt, nàng bất động thanh sắc tiến lên một bước: “Mẫu hậu, xin cho phép nhi thần được gặp Thập hoàng tử.”
“Nếu Thập hoàng tử thật sự chết ở chỗ này, mẫu hậu sẽ rất khó xử, phải không ạ? Người chỉ cần cho nhi thần vào, mặc kệ bên trong có xảy ra chuyện gì, người cứ đổ lỗi cho nhi thần là được.”
Nạng hạ thấp giọng nói của mình chỉ để hai người họ có thể nghe thấy nó: “Nhi thần có một cách để giúp mẫu hậu giải quyết vấn đề này.”
“Mẫu hậu hiểu ý của nhi thần chứ? Dù sao trong đại điện nhiều người đều nhìn thấy chuyện của hai ma ma kia, một khi xử lý không tốt, hậu quả sẽ không thể tưởng tượng nổi.”
Hoàng hậu ngẩng đầu, nhìn chằm chằm Tần Lam Nguyệt một lúc.
Năm đó đạp lên bao nhiêu xương trắng, dùng bao nhiêu thủ đoạn mới leo lên vị trí hoàng hậu này, bất kỳ vết nhơ nào cũng có thể trở thành cái thóp đánh ngã bà ta.
Bà tai phải thận trọng từng bước để bảo vệ vị trí hoàng hậu của mình.
Nguyệt Lộ quận chúa xảy ra chuyện, Thập hoàng tử xảy ra chuyện, Tần Lam Nguyệt nếu lại nháo lên, sợ là sẽ làm chuyện thêm phức tạp.
Bà ta tính toán lợi hại được mất, quyết định để Tần Lam Nguyệt vào trong.
Tần Nguyệt lập tức hành lễ, vội vàng đi vào trong phòng.
Khi nàng nhìn thấy Thập hoàng tử, quả thực đã hoảng sợ một phen.
Cách đây không lâu còn bày ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-qua-kieu-mi/1174426/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.