“Ngươi, ngươi, Tần Lam Nguyệt, trong mắt ngươi còn có bản cung nữa hay không?”
Hoàng hậu tức giận đến nỗi run rẩy.
Hai ma ma là người hầu hạ bên cạnh bà ta, các ma ma bị đánh chẳng khác nào đánh vào mặt bà ta.
Tần Lam Nguyệt chắp tay: “Xin mẫu hậu bớt giận, hai bà tử này quá vô lễ, quá thô lỗ, không đợi nhi thần đồng ý liền động tay động chân, nhi thần cảm thấy không ổn.”
"Giảo biện, còn dám giảo biện, các nàng nghe theo phân phó của bản cung, Tần Lam Nguyệt, ngươi nhớ rõ cho bản cung, hạ độc Thập hoàng tử, còn dám la lối om sòm trên đại điện, bản cung sẽ không tha cho ngươi."
Hoàng hậu vẫy tay áo: "Người đâu.”
“Mẫu hậu chắc chắn rằng hai bà tử này nghe theo người phân phó?”
Tần Lam Nguyệt giương mắt nhìn bà ta, trong ánh mắt mang theo ý cười lạnh như băng: “Người chắc chắn?”
Trong lòng Hoàng hậu run lên: “Đương nhiên.”
“Vậy, nếu hai bà tử này trong lòng có điều bất chính, cũng là mẫu hậu phân phó?”
Giọng nói của Tần Lam Nguyệt không hề sợ hãi.
Hoàng hậu lại cảm thấy như sét đánh ngang tai.
Bà đánh giá Tần Lam Nguyệt, con mắt thâm trầm: "Ngươi muốn nói cái gì?”
“Nhi thần chỉ muốn hỏi mẫu hậu một chút, có phải tất cả những gì hai bà tử này làm đều là mẫu hậu phân phó hay không mà thôi?”
Tần Lam Nguyệt tựa tiếu phi tiếu nhìn bà ta: “Mẫu hậu hẳn là hiểu ý của nhi thần.”
Trong đám người, một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-qua-kieu-mi/1174424/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.