Chương 1887
Biết rõ là kẻ thù đang ở trước mắt nhưng Cửu Hoàng thúc và Phượng Khương Trần hoàn toàn không xem đối phương ra gì, không biết là do họ quá coi trọng Tả Ngạn hay quá coi thường Cẩm vệ quân.
Người của Cẩm vệ quân đoán Phượng Khương Trần và Cửu Hoàng thúc cố ý lánh nạn ở chỗ Tả Ngạn. Người của Cẩm vệ quân ở bên ngoài mười mấy ngày, cuối cùng cũng đã xuất chiêu.
Mới sáng sớm tinh mơ, Tương phủ đã phái người đến mời Tả Ngạn và nói là Tả Tương đại nhân thấy nhớ Tả Ngạn. Tả Ngạn không giữ thể diện, chưa nghe xong đã đuổi người ra ngoài.
Ngày hôm sau, người của phủ trưởng công chúa lại đến mời Tả Ngạn. Lần này Tả Ngạn do dự chốc lát rồi đi theo đối phương đến phủ trưởng công chúa, bởi vì không phải là ai khác đến mà chính là ma ma già lúc nhỏ đã từng chăm sóc cho Tả Ngạn.
Tả Ngạn đi khỏi, đương nhiên Cẩm vệ quân cũng không kiêng dè gì nữa, một động tác ra hiệu đã khiến cho hàng trăm Cẩm vệ quân chen chúc nhau đông đúc trong cái sân nhỏ của Tả Ngạn, nhưng…
“Bẩm đại nhân, không có người.”
“Bẩm đại nhân, không có người.”
…
Những người tiến vào trong lục soát đều tay không quay về. Cẩm vệ quân bày ra thế trận lớn như vậy, cuối cùng ngay cả con muỗi cũng không tìm thấy. Khuôn mặt của phó chỉ huy sứ nào đó phụ trách phá vòng vây còn khó coi hơn khuôn mặt ăn phải phân.
Lúc này, Phượng Khương Trần và Cửu Hoàng thúc đang ở trên tháp Văn Phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-bi-vut-bo/613773/chuong-1886.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.