Chương trước
Chương sau
Chương 1856
Nên biết rằng, cho dù đối mặt với Hoàng thượng, hắn cũng không được run sợ kinh hãi như vậy.
Nhìn thấy phần tử tình báo Tây Lăng Âu Dương Thành An thành thật, trong mắt Cửu Hoàng thúc chợt lóe lên một tia lạnh lẽo. Lòng trung thành của đối phương là tốt, nhưng dù sao hắn cũng còn trẻ, nếu không thể đè ép được người này từ lần đầu gặp mặt thì khó mà đảm bảo người này sẽ không sinh hai lòng.
Cửu Hoàng thúc không có ý bảo Âu Dương Thành An đứng dậy, để mặc hắn quỳ trước mặt mình, bắt đầu hỏi về tình hình của Tây Lăng và tình hình phát triển của các thành viên của mình ở đây.
Thu thập tình báo cần phải có đủ loại người, dựa hết vào một mình Âu Dương Thành An thì không được. Bao năm qua hắn ở Tây Lăng cũng không có làm ra chuện gì phản bội Tây Lăng, nhiệm vụ của hắn ở Tây Lăng là giành được quyền lực và cắm đinh nằm vùng.
Dựa vào Âu Dương Thành An, cho dù hắn có bản lĩnh hơn nữa cũng không thể nào từ một thư sinh bình thường, tinh thần sa sút mà leo lên được vị trí Phó chỉ huy chỉ sứ chỉ trong mười lăm năm. Tất cả đều là công lao của Cửu Hoàng thúc, Cửu Hoàng thúc ở sau lưng lát đường cho hắn thăng tiến. Bây giờ chính là lúc để Âu Dương Thành An báo đáp.
Sau khi hiểu rõ tình hình ở Tây Lăng và tình hình phát triển của các thành viên của mình ở đây, Cửu Hoàng công nhận tất cả những việc Âu Dương Thành An đã làm cho mình và đồng thời yêu cầu hắn đẩy nhanh tốc độ sắp đặt thành viên nằm vùng.
Nghe được lời đảm bảo của Âu Dương Thành An, Cửu Hoàng thúc kết thúc lời dạy bảo, quay lại giao phó nhiệm vụ: “Nói cho Hồng Tụ ra tay trong yến hội đêm giao thừa, trong thời gian này, qua lại nhiều hơn với Hoàng hậu.
“Rõ.” Cửu Hoàng thúc cũng không có nói rõ, nhưng đủ để Âu Dương Thành An nghe hiểu.
Hồng Tụ là con cờ bọn họ gắn vào hậu cung Tây Lăng, cũng chính là phi tử đã mang thai long chủng trước đó không lâu. Kêu Hồng Tụ ra tay trong yến hội đêm giao thừa, chính là muốn nàng ta vào ngày đó làm sẩy đứa bé trong bụng.
Trước ngày đó qua lại nhiều hơn với Hoàng hậu, không phải là để vu oan cho Hoàng hậu, mà là để Hoàng hậu giúp nàng ta hãm hại Ngu Quý phi.
Hoàng hậu là mẫu thân của Tây Lăng Thiên Vũ, và Ngu Quý phi chính là mẫu thân của Tây Lăng Thiên Lâm và Dao Hân công chúa.
Theo như cách giải thích lập Đích, lập Trưởng, Tây Lăng Thiên Vũ là Đích Hoàng tử chánh cung, nên là người rất có thể được chọn cho vị trí Thái tử Tây Lăng. Nhưng từ nhỏ hắn đã bị bắt cóc hết lần này tới lần khác, sau khi được cứu về thì hai chân đã bị phế bỏ, đến đây không còn cơ duyên với hoàng vị Tây Lăng nữa.
Tây Lăng Thiên Vũ từng nghi ngờ người phế đi hai chân của hắn là mẫu hậu, nhưng khi trở về Tây Lăng hai mẹ con họ đã thẳng thắn nói chuyện với nhau, mới nhận thấy trong đó có rất nhiều điểm nghi vấn.
Mặc dù bây giờ Tây Lăng Thiên Vũ vẫn chưa thể hoàn toàn tin tưởng vào mẫu thân của mình, nhưng tình huống lúc này cũng không cho phép một nhi tử như hắn suy nghĩ nhiều, nếu hai mẫu tử họ đối địch cũng chỉ càng có lợi hơn cho người ngoài.
Mặc dù đến nay vẫn chưa tìm được bất kỳ chứng cứ xác thực nào, nhưng từ các loại dấu hiệu cho thấy người đã phế đi chân của Tây Lăng Thiên Vũ khi đó có khả năng nhất chính Ngu Quý phi, người đã sinh ra Tây Lăng Thiên Lâm và Dao Hân công chúa. Sau khi Tây Lăng Thiên Vũ bị phế bỏ, người được hưởng lợi nhiều nhất chính là Ngu Quý phi…
Ngu Quý phi xuất thân bần hàn, là một mỹ nhân điềm đạm nho nhã, yếu đuối bệnh tật, dường như luôn bị hãm hại và chịu uất ức.
Ngu Quý phi không có ai giúp đỡ trong triều, tuy đã sinh Hoàng tử và Hoàng nữ cũng chỉ là một mỹ nhân nhỏ bé. Nhưng mà sau khi Tây Lăng Thiên Vũ bị phế truất, con trai bà ta là người có khả năng trở thành Thái tử nhất.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.