Chương trước
Chương sau
Chương 1799
“Lại nổ!” Vương Cẩm Lăng cũng không thể không thu hồi tâm tư khác, tập trung ứng phó với công kích của Cửu hoàng thúc, đồng thời mở phòng tuyến thứ hai và thứ ba ra.
Chỉ dựa vào thuốc nổ và cạm bẫy cát lún dường như không có khả năng ngăn chặn một vạn người này, mà Cửu hoàng thúc cũng không thèm để ý, mặc cho đại quân xông về phía trước, một lần nữa bố trí thuốc nổ, nhóm lửa vào kíp nổ rất mất thời gian, mà cứ đứng ở nơi này cũng vô ích, đủ cho đại quân một vạn người tiến về phía trước, đương nhiên với điều kiện tiên quyết là con đường phía trước đủ thuận lợi, không có đường mà người không thể đi được.
Hùng hùng hổ hổ…
Nhân lúc khói lửa đang mù mịt thì xông về phía trước, Huyên Minh Kỳ cũng triệu tập một vạn người xông về phía trước giống như vậy, một vạn binh sĩ khó khăn lắm mới xông qua phòng tuyến, dựng hết ván gỗ lên rồi gấp rút lùi về phía sau, không dám đi lên trước nữa.
Phía trước chính là con đường chết, bọn họ cũng không dám chạy.
“Báo cáo, sau khi tính toán thì vừa rồi chúng ta có thể nổ chết ít nhất là ba ngàn người trở lên.” Đội trưởng phụ trách bố trí thuốc nổ nhanh chóng tính toán số lượng.
“Tốt lắm, thông báo cho đội xanh, đối phương lại có thêm ba ngàn người tử trận lần nữa.” Đây là diễn tập, không phải chiến tranh thật sự, đương nhiên sẽ không làm hao tốn mạng người, mà suy luận của Cửu hoàng thúc và Vương Cẩm Lăng cũng không khác biệt lắm, dù sao thời gian bố trí và nhóm lửa kíp nổ là như nhau, chẳng qua là bên Cửu hoàng thúc hi sinh ít hơn bên Huyên Minh Kỳ ba trăm người.
“Người có ưu thế hơn một chút.” Vương Cẩm Lăng cười nói.
Cửu hoàng thúc lạnh lùng liếc mắt nhìn Vương Cẩm Lăng một cái, lúc này vừa mới bắt đầu, tất cả vẫn là ẩn số.
“Ha ha.” Vương Cẩm Lăng cười cười không nói gì, hôm nay hắn nắm chắc thắng lợi trong tay, chỉ muốn nhìn xem chiếm ưu thế lớn hơn như thế nào.
Hai quân lại giao chiến lần nữa, Huyên Minh Kỳ dùng cừu thay cho người đi qua chiến hào bên kia, Huyên Minh Kỳ cũng dùng ván gỗ để bắc cầu giống như vậy, nhưng cừu thì không có trí tuệ, thương vong lần này vô cùng nghiêm trọng, đàn một nghìn con cừu cứ thế mà chết đi.
Phượng Khương Trần nhìn số liệu thương vong tăng cao trong nháy mắt thì lên tiếng nhắc nhở: “Bảo Huyên Minh Kỳ dùng tiết kiệm một chút, đừng để đến Huyền Tiêu cung thì binh sĩ trong tay đã chết sạch.”
Cái gọi là binh sĩ cũng chỉ là bầy cừu dùng để dò đường, bọn họ không có khả năng thật sự tìm được đàn cừu ba vạn con, chỉ có thể dùng cái này thay thế để làm cơ sở tính toán.
Rất nhanh, người lính liên lạc đã trở về nói: “Cung chủ nói mong ngài có thể thủ hạ lưu tình một chút.”
“Chiến trường không có cha con, mong ngài ấy không nghĩ nữa.” Phượng Khương Trần không hề nghĩ ngợi đã hét lên đáp lại.
Mấy vị đại lão trong bộ phận then chốt ngu ngốc cười một tiếng, đã sớm rót hai ấm trà, thảnh thơi ngồi uống.
Đối phương cách Huyền Tiêu cung còn xa đã hao tổn năm ngàn nhân mã, mà bên phía mình thì chưa chết một người nào, điều này làm sao có thể khiến bọn họ vui vẻ được.
10300 người lúc mở ra phòng tuyến thứ ba chỉ còn lại chưa đến sáu ngàn người, có hơn 4,800 người tử trận, còn có hai vạn người ở phía sau không theo kịp.
Lần này bởi vì chỗ cát lún không có ván gỗ, Huyên Minh Kỳ chỉ dùng phải hao tổn ba trăm người đã có thể để bảy ngàn người lọt vào, mà lúc bên ngoài có hơn mười chín ngàn người xông tới giờ chỉ còn lại mười tám ngàn người.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.