Chương 1731
Ha ha… sợ cái gì chứ, xem như nàng có quậy giang hồ đến long trời trở đất cũng không liên quan gì đến Phượng Khương Trần cả. Thấy một nữ nhân mặc quần áo kiểu hành tẩu giang hồ vừa đen lại vừa xấu, không ai tin nổi Trần Khương chính là Phượng Khương Trần cả.
“Trần Khương, tên hay thật, vậy gọi ngươi là Khương Khương có được không, ngươi cũng có thể gọi ta là Y Lâm hoặc là Lâm Lâm.” Lam Y Lâm tỏ vẻ thân thiết, tiến đến kéo lấy cánh tay Phượng Khương Trần, dáng vẻ như bằng hữu thân thiết tri kỷ. Phượng Khương Trần đen mặt, cô nương này… dây thần kinh thô thật, thế mà không nhận ra nàng đang không vui.
Phượng Khương Trần đột nhiên hiểu ra vì sao Cửu Hoàng thúc lại như thế, trưng bộ mặt cảm thông nhìn về phía hắn. Không phải Cửu Hoàng thúc đối xử đặc biệt với nàng ta mà là nàng ta tự cảm thấy bản thân quá tốt, cho rằng tất cả mọi người đều thích nàng ta, nàng ta tự nguyện thân thiết với ngươi, đó chính là vinh hạnh của ngươi.
“Khương Khương, cái tên này rất hay.” Vương Cẩm Lăng nhe răng cười: “Sau này ta cũng gọi ngươi là Khương Khương có được không?”
“Không được.” Phượng Khương Trần không chút nghĩ ngợi liền cự tuyệt: “Lăng thiếu, ngươi cứ gọi ta là Trần Khương là được, còn Y Lâm cô nương, ngươi cũng thế, gọi ta là Trần Khương.”
Khương Khương gì đó có vẻ quá thân mật, nàng nhớ rõ Cửu Hoàng thúc từng kề bên tai nàng gọi cái gì mà “Khương Khương” hay là “Khanh Khanh” gì đấy. Tóm lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-bi-vut-bo/613617/chuong-1730.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.