Chương trước
Chương sau
Chương 1723
Cửu hoàng thúc, Vương Cẩm Lăng thay đổi y phục xa hoa thành thường phục, thu liễm khí chất cao quý, mặc như hiệp khách giang hồ.
Đáng tiếc… Công tử vẫn là công tử, ăn mày vẫn là ăn mày, công tử ăn sơn hào hải vị, mặc tơ lụa lớn lên sao có thể đóng vai giang hồ lỗ mãng được, hai người thay đổi thường phục vẫn giống công tử trong đại gia tộc, nhưng…
Trên tay cầm thêm một thanh trường kiếm khiến hai người mất đi mấy phần nho nhã, thêm mấy phần sắc bén, giống như hai đệ tử môn phái ra ngoài du lịch.
Về phần Phượng Khương Trần thì sao?
Nữ giả nam trang thì bỏ đi, nữ nhân giả thế nào giống nam nhân được, khí thế chiều cao đều không đủ, Phượng Khương Trần cũng không nghĩ đến chuyện nữ mặc nam trang, nàng chỉ muốn mặc như những tiểu thư ra ngoài cùng sư huynh, kết quả…
Không biết khí thế của hai người kia quá mạnh hay do khí thế của nàng quá yếu, nàng nhìn kiểu gì cũng thấy giống tiểu tùy tùng, đi ở giữa Cửu hoàng thúc và Vương Cẩm Lăng chỉ cảm thấy phá hỏng khí thế của hai công tử này.
Phượng Khương Trần cũng suy nghĩ lại, khí thế của Cửu hoàng thúc và Vương Cẩm Lăng quá mạnh, át cả hòa quang cũng nàng… So sánh thấy kém người ta đủ điều, nàng an phận là tiểu tùy tùng cũng được, dù sao hiện tại nàng không cần lộ mặt.
Đúng thế… Phượng Khương Trần từ tiểu thư biến thành tiểu tùy tùng, vì không muốn bại lộ thân phận của mình nên Phượng Khương Trần đã bôi đen mặt mình, sau đó… vẽ một vết sẹo dài trên mặt khiến người khác nhìn một lần liền không muốn nhìn lần thứ hai.
Gương mặt của nàng vừa là ưu thế vừa là tai họa, nàng tin rằng cung chủ Huyền Tiêu cung chưa biết đến sự tồn tại của nàng, nhưng phu nhân cung chủ Huyền Tiêu cung chắc chắn đã biết.
Dáng của nàng và Huyên Phi rất giống nhau, phu nhân cung chủ Huyền Tiêu cung mặc kệ là muốn giết người diệt khẩu hay muốn trút giận cho Huyên Phi thì cũng sẽ không để nàng sống sót đến Huyền Tiêu cung.
Tại kinh thành phu nhân cung chủ Huyền Tiêu cung muốn giết nàng rất khó, bây giờ đã ra khỏi kinh thành, giang hồ nằm trong phạm vi thế lực của Huyền Tiêu cung, phu nhân cung chủ Huyền Tiêu cung muốn giết nàng không khó, để tránh những phiền phức không đáng có, Phượng Khương Trần quyết định che giấu dung nhan của mình.
Sau khi Cửu hoàng thúc và Vương Cẩm Lăng thấy khuôn mặt này của nàng thì giật mình, Cửu hoàng thúc nói thẳng: “Nàng đây là không tin bản vương có thể bảo vệ nàng sao?”
Cửu hoàng thúc không nói thêm gì, trực tiếp kéo nàng đi muốn rửa sạch mặt, nhưng Phượng Khương Trần không phối hợp: “Để như thế này cũng tốt nha, mấy thứ ta đắp lên mặt không làm tổn thương da mặt, hơn nữa còn có thể tránh rét nữa, trời lạnh như thế này mà đi ra ngoài sẽ hỏng da mất, như vậy chỉ có thiệt chứ không có hại. Hơn nữa ta ngụy trang có thể tránh được những phiền toái không cần thiết, cũng không lo dung mạo của ta sẽ thu hút người khác, hai người có muốn không, gương mặt này của hai người chắc chắn sẽ thu hút rất nhiều nữ tử, Cẩm Lăng và Huyền Tiêu cung kết thù không phải vì gương mặt này hay sao.”
Sắp đến Tết rồi, Phượng Khương Trần không hi vọng sẽ về nhà với một gương mặt bị giá rét phá hỏng.
“Tạ ơn Khương Trần nhưng ta không cần, nữ tử Huyên Phi này chỉ có một.” Vương Cẩm Lăng từ chối, Vương Cẩm Lăng có kiêu ngạo của chính hắn, dù hắn có cho rằng khuôn mặt này của mình dễ dàng gây họa cũng sẽ không nói, càng sẽ không vì thế mà ngụy trang.
Trong mắt Phượng Khương Trần là phòng ngừa phiền phức, có thể đối với bọn họ mà nói là nhát gan sợ hãi, biểu hiện của sự không tự tin, hắn đã dùng đến thân phận Vương Cẩm Lăng để ra ngoài thì có chết cũng sẽ không vẽ linh tinh lên mặt mình, trừ phi hắn dùng một thân phận khác để ra ngoài.
Cửu hoàng thúc nhìn trái nhìn phải Phượng Khương Trần, cuối cùng quay mặt đi chỗ khác nói: “Nàng thích là được rồi.”
Có lẽ câu nói cuối cùng của Phượng Khương Trần có tác dụng, Cửu hoàng thúc đồng ý để Phượng Khương Trần ngụy trang, vậy hắn thì sao?
Hắn đã dùng thân phận Cửu hoàng thúc Đông Lăng để đến Huyền Tiêu cung thì tất nhiên sẽ không dịch dung.
Trang phục của Phượng Khương Trần đã được thông qua, như vậy thì đã có thể xuất phát, trước khi xuất phát Vương Cẩm Lăng cưỡi ngựa đi lại gần Phượng Khương Trần, sau đó lấy một đôi bao tay giữ ấm chuyên dùng để cưỡi ngựa đưa cho nàng: “Khương Trần, mang vào đi, đừng để tay bị thương vì gió.”
Phượng Khương Trần đang đeo một đôi bao tay da dùng để cưỡi ngựa, vừa nhẹ vừa bền, nhưng không có tính giữ nhiệt, đôi bao tay Vương Cẩm Lăng đưa cho Phượng Khương Trần chắc chắn là bao tay giữ ấm siêu cấp tốt.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.