Chương trước
Chương sau
Chương 1610
Hoàng thượng tức đến muốn giết người, nếu không phải lão gia thối này ở Khâm Thiên Giám lúc ông ta đăng cơ đã nói ông ta sinh ra để làm đế vương thì ông ta đã sớm giết lão già này rồi.
Hoàng thượng đuổi người của Khâm Thiên Giám đi sau đó đi tới đi lui trong điện.
Phù Lâm, ông ta có nên tin người này hay không?
Hậu nhân của Phù gia, thiếu niên kia đích thực là hậu nhân của Phù gia sao?
Trong lòng hoàng thượng thấp thỏm, tính toán nên làm thế nào, sau khi so sánh chỗ tốt và chỗ xấu trong lời của Phù Lâm, cuối cùng…
Chỗ tốt vẫn nhiều hơn, hoàng thượng quyết định đánh cược.
“Người đâu, truyền lệnh cho Khâm Thiên Giám chuẩn bị, giờ Tỵ ngày mai trẫm muốn lập đàn cầu trời cho trận tuyết này ngừng lại.”
Cuối cùng hoàng thượng vẫn quyết định đánh cược, nếu không mạnh dạn đánh cược thì vị trí của ông ta trong lòng bách tính sẽ chẳng còn gì nữa, ông ta nhất định phải làm gì đó để cứu vãn tình hình này.
Tuyết lớn rơi nhiều ngày như vậy cũng đến lúc ngừng rồi!
Cửu hoàng thúc mang theo thân thích của mình đi về phía Phượng phủ lại không hay biết rằng chỉ mới qua một chút thời gian mà thế cục đã thay đổi nghiêng trời lệch đất, hành động lần này của hoàng thượng khiến bọn họ trở tay không kịp…
Cửu hoàng thúc đến Phượng phủ, hơn nữa còn bày thế trận lớn như vậy, rõ ràng là muốn trên dưới Phượng phủ đều ra nghênh đón hắn, mà người Cửu hoàng thúc mong thấy nhất chính là Huyên Minh Kỳ.
Tuy hắn không đến mức phải dung tục như vậy, cái gì tiết mục khi gặp tình địch phải cực kỳ tức giận gì đó, nhưng hắn là tình nhân không thể lộ ra ánh sáng, đi gặp vị hôn phu chính hiệu của người ta đương nhiên phải đọ xem như thế nào.
Người như Huyên Minh Kỳ muốn thân phận có thân phận, muốn tài có tài, người vừa có tiếng lại vừa có miếng như vậy thì nhất định phải giải quyết triệt để, nếu như lần đầu gặp mặt không đè khí thế của đối phương xuống thì sẽ cực kỳ phiền phức, mà Cửu hoàng thúc trước nay ghét nhất là phiền phức, cho nên…
Huyên Minh Kỳ, cung chủ Huyên Thiếu cung, bản vương sẽ giải quyết ngươi trong một lần, để ngươi biết rõ Phượng Khương Trần không phải là người ngươi có thể nghĩ đến, đời này ngươi cưới ai bản vương không cần biết, chỉ có Phượng Khương Trần là không thể, dù cho giữa hai người có câu nói đùa giống hôn ước cũng vô dụng.
“Vương gia thiên tuế thiên tuế thiên thiên tuế.”
Như Cửu hoàng thúc mong muốn, trên dưới Phượng phủ bao gồm Huyên Minh Kỳ đều ra ngoài nghênh đón Cửu hoàng thúc, đương nhiên ngoại trừ người nhà họ Thôi.
Thôi Hạo Đình còn nằm trên giường nên không thể ra ngoài, Nguyên Hi tiên sinh trừ khi không thể thì sẽ không cần có mặt trong trường hợp này, trường hợp này dù là hắn ta thì cũng phải quỳ xuống để thể hiện sự tôn trọng đối với hoàng quyền.
Mặc kệ ngươi có nguyện ý hay không, quỳ chính là tôn trọng hoàng quyền, bên ngoài tuyệt đối không được mắc phải sai lầm, không thể đắc tội hoàng thất một nước, đó chính là chuyện cực kỳ phiền phức.
Huyên Minh Kỳ quỳ bên trái Phượng Khương Trần, hai người không chỉ có khí chất hơn người mà vị trí cũng đặc biệt rõ ràng, Cửu hoàng thúc ngồi trong kiệu chỉ cần liếc mắt cũng có thể thấy được hai người bọn họ.
Như hình với bóng!
Tin tức của ám vệ quả nhiên không sai, Huyên Minh Kỳ này hoàn toàn không rời Phượng Khương Trần nửa bước, giống như hộ vệ trung thành nhất luôn ở bên cạnh canh giữ cho Phượng Khương Trần, bảo vệ nàng không cho ai lại gần nửa bước.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.