Chương 1593
Ối…
Trác Đông Minh không nói nốt chữ “ta” cuối cùng bởi vì hắn phát hiện, hắn bị người ta vây xem.
Mấy trăm ánh mắt, hoặc chết lặng, hoặc đề phòng, hoặc tuyệt vọng, nhưng oán hận, đồng loạt nhìn chằm chằm Trác Đông Minh, Trác Đông Minh bị nhìn mà nổi da gà, khí chất lụa là biến mất trong nháy mắt, đủ loại tâm trạng lắng không yên trong lòng nhưng mặt ngoài vẫn giả vờ bình tĩnh, cứng ngắc đứng yên, mặc cho những nạn dân này quan sát.
Mẹ ơi, tại sao ta cảm giác như đến hang sói, sao ánh mắt của những người này như muốn nuốt chửng ta thế, Trác Đông Minh mặt đầy nước mắt, vẻ mặt mong đợi nhìn Phượng Khương Trần, hy vọng Phượng Khương Trần mau tới giải cứu hắn…
Đáng tiếc, Phượng Khương Trần không phát hiện ánh mắt cầu cứu của Trác Đông Minh, mà dù có phát hiện nàng cũng sẽ không quản, cho đến khi Phượng Khương Trần hoàn thành mũi khâu trên tay mới đứng lên nhìn về phía Trác Đông Minh, Trác Đông Minh tìm lại được giọng nói, chỉ là lúc này hắn không dám lớn tiếng nữa: “Phượng Khương Trần, đã xảy ra chuyện gì?”
“Như ngài đã thấy, Đế Đốc phủ điều động quan sai động thủ với nạn dân, nạn dân không dám phản kháng, lui giữ ở đây, chỉ có thể dùng tuyết ngăn cản đám quan sai.” Phượng Khương Trần đơn giản nói rõ đầu đuôi sự việc, trong lời nói tất nhiên hướng về nạn dân.
Trên thực tế, thực sự nạn dân không động thủ, những người ở ngoài đánh nhau với quan sai đều là những người vừa đói vừa già,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-bi-vut-bo/613480/chuong-1593.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.