Chương 1591
Là nàng suy nghĩ quá nhiều, rõ ràng đã tự nói với bản thân phải giữ một trái tim và một cái đầu lạnh đối mặt với thiên tai, đối mặt với bách tính gặp hoạ, nhưng vừa nhìn thấy tình cảnh bi thảm của họ, đã quên mình là ai.
Cho dù nàng thương những nạn dân này thì sao, nàng có bao nhiêu bản lĩnh? Nàng có thể cứu mười người, trăm người, nhưng nàng có thể giúp mấy vạn, mấy trăm ngàn nạn dân không?
Nàng không thể, cho nên… nàng không có tư cách khoa tay múa chân chuyện cứu tế với Cửu Hoàng thúc, cũng không cần phải tự trách, nàng đã cố gắng rồi.
“Là ta nghĩ nhiều.” Sau khi thông suốt, Phượng Khương Trần bình tĩnh lại, xoay người gia nhập vào nhóm người cứu chữa người bị thương, xử lý vết thương cho người bị thương nặng.
Nàng chỉ muốn làm tốt chức trách của mình là được, thiên hạ đại sự giao cho những nam nhân kia, nàng tin thời gian biết cuộc sống sẽ ngày càng tốt hơn.
Công tác chữa trị trong phòng ngay ngắn trật tự, ngoài phòng lại là tình trạng khác, lúc mang binh chạy tới, Trác Đông Minh không nhìn thấy hình ảnh đổ máu như hắn dự đoán, mà thấy sĩ binh của Đế Đốc phủ bị tuyết chặn lại, từng tên bị tuyết ném đến kêu cha gọi mẹ.
Giỏi lắm!
Trác Đông Minh cười lạnh một tiếng, ra dấu tay với người phía sau…
“Bắt lại!”
Giọng nói của Trác Đông Minh vô cùng yếu ớt giữa màn mưa cầu tuyết, trong không khí chiến đấu kịch liệt, chí ít đám quan binh của Đế Đốc phủ không chú ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-bi-vut-bo/613478/chuong-1591.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.