“Huynh nhìn Vũ Văn Nguyên Hòa mà xem, vì nuôi quân nhà Vũ Văn của mình mà mấy năm nay đã tiêu tốn hết gia sản trong nhà. Nếu không phải thế thì cũng sẽ không đến cầu tình trước mặt ta.”
“Chuyện gì mà hứa thì cũng thành lời nói suông cả, đầu năm nay, làm gì cũng phải cần đến bạc, ăn không đủ no, mặc không đủ ấm, trong tay không có binh khí tốt, người nhà không được quan tâm, ai còn có tâm tình đi đánh trận nữa, ai còn nguyện ý bán mạng cho ngươi nữa.”
Cửu Hoàng thúc nhịn cả nửa ngày, cuối cùng cũng không chịu được nữa, vươn tay kéo người ôm vào lòng mình. Phượng Khương Trần cũng không kháng cự, nàng thản nhiên tìm một vị trí tốt trong lòng ngực Cửu Hoàng thúc.
Đêm hôm khuya khoắt thân mật bên nhau, bọn họ là tình lữ, không phục thì khiếu nại đi, kệ các người muốn nhìn bao nhiêu thì nhìn.
Bởi vì trong hoàng cung, Cửu Hoàng thúc cũng không dám làm loạn mấy, chỉ thân mật ôm Phượng Khương Trần vào lòng. Quần áo của hai người vẫn còn chỉnh tề, có thể thấy được Cửu Hoàng thúc đã thủ lễ đến thế nào.
“Đều là do bạc vàng tiền tài gây ra họa cả, phụ thân và huynh trưởng của hoàng hậu kiếm ra tiền vì muốn chuẩn bị trước cho Lăng Vương, nhưng không ngờ từng hành động đều đang hại Lăng Vương, không biết Lăng Vương có bị ảnh hưởng gì không.” Phượng Khương Trần cố gắng kiềm khóe miệng đang cong lên của mình.
Nghe thấy Đông Lăng Tử Lãng gặp phải xui xẻo, nàng liền thấy an tâm hẳn.
“Sao thế?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-bi-vut-bo/613110/chuong-1223.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.