Tây Lăng Thiên Lâm đâu thể cam tâm: “Lời của Lăng Vương điện hạ sai rồi, tuy Khương Trần là quý nữ Đông Lăng, nhưng bổn cung và Khương Trần coi như chỗ quen biết cũ, tiễn Khương Trần về nhà chỉ là chuyện nhẹ nhàng, sao lại làm phiền. Khương Trần, đúng lúc bổn cung có một số việc muốn nói với ngươi, có liên quan đến chuyện phát sinh ở cổng thành ngày đó, có một vài chi tiết ta nghĩ Khương Trần ngươi sẽ cảm thấy hứng thú.”
Vì để lừa Phượng Khương Trần lên xe ngựa của hắn, Tây Lăng Thiên Lâm đã bỏ ra vốn liếng rất lớn, không tiếc xuất ra chuyện đã xảy ra vào ngày đại hôn của Phượng Khương Trần làm mồi nhử.
Gương mặt Phượng Khương Trần bình tĩnh, có một tia buông lỏng, ngẩng đầu nhìn về phía Tây Lăng Thiên Lâm, trong mắt lóe lên sự giãy dụa.
Quả thật nàng muốn biết đến cùng ngày đó đã xảy ra chuyện gì, còn có nha hoàn của nàng, bởi vì nha hoàn phản bội, hại nàng vô cùng đề phòng những nha hoàn bên cạnh.
Nàng sợ, sợ lại bị người mình tin tưởng đâm cho một dao, cái cảm giác bị dồn ép đến bước đường cùng này thật đáng sợ, đồng thời nàng cũng muốn biết, rốt cuộc ai là người tàn nhẫn hãm hiếp nha hoàn của nàng tới chết, đánh chó phải ngó mặt chủ, dù nha hoàn của nàng phản bội nàng, nhưng cũng không cho phép người khác ra tay.
Tây Lăng Thiên Lâm rèn sắt khi còn nóng: “Khương Trần, bổn cung tiễn ngươi về được không? Bổn cung cam đoan chỉ cần Khương Trần muốn biết chuyện gì, bổn cung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-bi-vut-bo/613010/chuong-1123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.