Phượng Khương Trần, bất kể xảy ra chuyện gì nàng cũng đừng mong rời khỏi được ta, dù có chết cũng chỉ có thể chết trong vòng tay ta.
Cửu Hoàng thúc nhẹ nhàng vươn tay, điểm vào huyệt ngủ của Phượng Khương Trần, cơ thể Phượng Khương Trần lại lần nữa trở nên mềm nhũn, lần này thật sự ngủ như chết.
Cửu Hoàng thúc cẩn thẩn rút phân thân của hắn ra từ trong người Phượng Khương Trần, chất lỏng màu trắng nóng hổi chảy ra theo động tác của hắn, dính trên cơ thể của hai người. Cửu Hoàng thúc không cảm thấy là nó bẩn, cứ thế để nó dính trên người mình.
Cửu Hoàng thúc đặt Phượng Khương Trần nằm ngay ngắn ở trên giường, nhặt quần áo lên, choàng lên người, vung tay kéo màn che lại, đi đến phòng ngoài búng tay gọi người.
“Chuẩn bị nước nóng, bản vương muốn tắm rửa, sắp xếp người dọn dẹp phòng sạch sẽ.”
Trong bóng tối, mấy bóng người đi tới đi lui, Cửu Hoàng thúc mặt không đổi sắc đứng dật, trời đã hửng sáng, ngoài phòng vẫn mịt mờ u tối, dần có thể nhìn thấy được vài cảnh vật… Đến lúc hừng đông không còn lâu nữa!
Trời đã sáng hẳn, Phượng Khương Trần phải bắt đầu cuộc chiến của riêng mình, lúc này có ai cố kỵ đến sự yếu ớt của nàng khi mới biết mùi làm vợ người ta, cũng chẳng có ai sẽ quan tâm đến thân phận của nàng.
Trời đã sáng, Phượng Khương Trần vẫn là Phượng Khương Trần, cho dù giữa bọn họ đã xảy ra chuyện thân mật, không phải lúc nào hắn cũng có thể ở cạnh mãi bên Phượng Khương Trần.
Hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-bi-vut-bo/612992/chuong-1105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.