Chương trước
Chương sau
Mệt mỏi rồi, không rời giường nổi.
Sao cứ giống như là lần đầu nhận ơn trạch, yêu kiều yếu đuối không có sức lực vậy chứ?
Phượng Khương Trần nghi ngờ mình suy nghĩ nhiều rồi, nghiêm mặt tiếp tục hỏi: “Sau đó thì sao?”
“Sau đó, sau đó Hoàng hậu hạ chỉ, mời tiểu thư Tô Quán đi Cửu vương phủ gặp Cửu Hoàng thúc và tiểu thư người, để người và Tô Quán tỷ thí tại Cửu vương phủ.
Tô Quán đồng ý, đi đến Cửu vương phủ, nhưng quản gia của Cửu vương phủ từ chối không thông báo, nói tiểu thư người và Cửu Hoàng thúc vẫn chưa dậy, ông ta không dám quấy rầy.
Tô Quán không gặp được ai ở Cửu vương phủ thì đi rồi, nhưng không biết thế nào, không bao lâu thì Hoàng thành xuất hiện rất nhiều lời đồn đại, nói tiểu thư, tiểu thư…” Hai nha hoàn nói như thế nào cũng là hoàng hoa đại khuê nữ, có chuyện không đàng hoàng thật sự rất ngại nói ra.
“Nói ta cái gì?” Phượng Khương Trần có thể khẳng định, không phải là nàng không trong sạch, là lời Thái tử thuật lại rất có tính chất gây hiểu lầm, lại thêm lời này của quản gia, có một số chuyện nàng không làm, cũng đã xác nhận.
Đồng Giác và Đồng Dao nhỏ giọng nói: “Nói tiểu thư đã là người của Cửu Hoàng thúc, đêm qua, ừm…
Cửu Hoàng thúc không để ý thân thể, cùng với tiểu thư người…”
Gò má hai nha hoàn đỏ bừng, vô cùng lúng túng, thấy Phượng Khương Trần không nói lời nào, lại tiếp tục nói bổ sung: “Tiểu thư, lẽ ra chuyện này, đại gia cũng chỉ là lén lút suy đoán, nhưng hôm nay người lại mặc triều phục Vương phi, ngồi kiệu quan của Cửu Hoàng thúc, đi ra từ Cửu vương phủ, hơn nữa…”
Triều phục Vương phi? Nàng đã nói bộ y phục đó không phù hợp, quý trọng, rườm rà làm cho người khác chán ghét, thì ra bộ y phục đó là Vương phi chính thức.
Phượng Khương Trần cố đè nén cơn giận trong lòng và nói: “Hơn nữa cái gì?”
“Hơn nữa, Cửu vương phủ vội vàng mời thái y vào phủ, nói Cửu Hoàng thúc phóng túng quá độ, bệnh tình thêm nặng, đã xác nhận chuyện này.” Đồng Giác và Đồng Dao cẩn thận nhìn Phượng Khương Trần, bọn họ cũng rất muốn biết, lời đồn đại bên ngoài có thật hay không.
Nói cho cùng, đúng là Phượng Khương Trần một đêm không về.
Chính xác mà nói, là một ngày một đêm không về, thời gian dài như vậy, đủ để Cửu Hoàng thúc làm gì rồi.
Phóng túng quá độ?
Phượng Khương Trần sắp té xỉu rồi, nàng thật sự bị oan uổng.
Đây là kết quả chẩn đoán của lăng băm nào vậy, thân thể đó của Cửu Hoàng thúc, rõ ràng là chưa thỏa mãn dục vọng, ở đâu ra bộ dạng phóng túng quá độ.
Phóng túng cái cả nhà ngươi, nước bẩn này cũng hắt quá độc ác, ngay cả nàng có một trăm cái miệng cũng không nói được.
Sắc mặt Phượng Khương Trần lúc trắng lúc xanh, ngực phập phồng dữ dội, nhìn dáng vẻ là quá tức giận.
“Tiểu thư, người không sao chứ?” Đồng Giác và Đồng Dao lo lắng hỏi.
“Ta không sao, ra ngoài.” Phượng Khương Trần cố nén kích động muốn đập cái ly xuống.
Nàng cần phải yên tĩnh một chút.
Nàng thật sự nghĩ không ra, tại sao đột nhiên Cửu Hoàng thúc lại muốn làm bại hoại thanh danh của nàng, nàng thật sự nghĩ không ra, Cửu Hoàng thúc có thể đạt được lợi ích gì từ bên trong.
Thất trinh trước khi cưới, nàng không dễ dàng gì nhân cơ hội nói với người đời là nàng trong sạch, nhưng bị Cửu Hoàng thúc náo loạn như vậy, đã xác nhận chuyện nàng mất trinh trước khi cưới.
Chỉ là, thất trinh trước khi cưới không có gian phu, bây giờ có rồi, người đó chính là Cửu Hoàng thúc.
Phượng Khương Trần thấy rằng mình đã gặp phải người điên…
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.