Dù sao xung quanh nàng có nhiều người hầu hạ như vậy, nếu những người này có tâm tư khác thì cứ tùy tiện phái đi là được rồi. Còn nếu những người này thật sự có thể dùng được thì cứ đưa về Phượng phủ, sẽ tránh được khá nhiều phiền phức.
Đầu năm nay, nha hoàn đã khó mua thì những nha hoàn trung thành và tận tâm còn khó mua hơn, tùy tiện mua ở bên ngoài có khi không may còn mua trúng gián điệp hay gì đó. Thay vì lo lắng và sợ hãi thì chi bằng nàng nhận lấy người của Cửu Hoàng thúc.
“Bọn nô tỳ hiểu rõ.” Bốn đại nha hoàn dập đầu thật mạnh, trong mắt không hề có bất kỳ sự miễn cưỡng hay bất an nào, không hề sợ rằng Phượng Khương Trần là một chủ tử vô dụng thì bọn họ sẽ phải chịu thiệt thòi.
Phượng Khương Trần hiểu rõ rằng nhất định bốn đại nha hoàn này là người được Cửu Hoàng thúc huấn luyện đặc biệt, lòng trung thành của bọn họ thì không cần phải nghi ngờ nhưng chỉ là không biết lòng trung thành của bọn họ là với ai.
Phượng Khương Trần cũng không để ý đến chuyện này, dù sao thì khế ước bán mình của bọn họ đều nằm trong tay nàng, nàng muốn dùng cũng được, muốn bán cũng được. Phượng Khương Trần thu lại những khế ước bán mình, thản nhiên hỏi: “Tên của các ngươi là gì?”
“Xin cô nương hãy đặt tên cho bọn nô tỳ.” Tứ đại mỹ tỳ đều có tên nhưng cái tên này không quan trọng.
Đối với bọn họ, nếu muốn lấy được lòng tin của chủ tử tỷ thí tiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-bi-vut-bo/612973/chuong-1086.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.