Chẳng bao lâu sau thì thuốc và cháo nóng đều được đưa lên, Cửu Hoàng thúc không cần mượn tay người khác, tự mình đút cho Phượng Khương Trần ăn và uống thuốc. Sau đó hắn dặn dò hạ nhân mang nước ấm lên, Cửu Hoàng thúc tự tay lau đi những giọt nước mắt trên mặt và một chút son còn sót lại.
Đến lúc này, Cửu Hoàng thúc mới nhận ra rằng sắc mặt của Phượng Khương Trần vẫn tốt là bởi vì có lớp son che đi.
Cửu Hoàng thúc sợ làm đau Phượng Khương Trần nên lau mặt cho nàng rất nhẹ nhàng, đến khi lau đến trán của Phượng Khương Trần, tay hắn chạm nhẹ vào vết thương trên trán, trong mắt lóe lên sự lạnh lẽo.
Vốn dĩ hắn tưởng rằng An Yên và Tử Lãng dùng ngôn từ nhục mạ Phượng Khương Trần nhưng không ngờ bọn họ dám làm Phượng Khương Trần bị thương. Vết thương ở một nơi khó thấy như vậy, nếu Phượng Khương Trần không nói thì hắn cũng sẽ không biết.
Nghĩ đến đây, Cửu Hoàng thúc lại vén ống quần của Phượng Khương Trần lên, nhìn thấy đầu gối của Phượng Khương Trần máu tụ tím đen, cả người Cửu Hoàng thúc hiện ra sát khí.
An Yên, Tử Lãng, khoản nợ này, Hoàng thúc sẽ thay Phượng Khương Trần nhớ kỹ.
Cửu Hoàng thúc đè nén ý nghĩ muốn giết người lại, sai người mang rượu thuốc lại đây, hắn nhẹ nhàng xoa nhẹ lên vết bầm tím ở trên đầu gối của Phượng Khương Trần, mỗi một lần xoa thì sự đau lòng trong mắt hắn lại tăng lên.
Nếu không tận mắt chứng kiến thì hắn sẽ thật sự tin lời của Phượng Khương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-bi-vut-bo/612965/chuong-1078.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.