Tuy Cửu vương phủ rất ít người nhưng ai cũng đều tài giỏi, một người có thể làm được rất nhiều việc, ngọn lửa chiến tranh giữa Thái tử và Lăng Vương vừa mới lóe lên thì quản gia trong Cửu vương phủ đã tiến đến ngăn chặn, kính cẩn mời hai vị ôn thần vào phủ.
Tuy Phượng Khương Trần và Thái tử cùng đến, nhưng rõ ràng nàng không có ý định giúp Thái tử, kể từ lúc Phượng Khương Trần xuống xe ngựa, nàng thờ ơ đứng bên cạnh như người vô hình, dù Thái tử bày tỏ hay ra dấu như thế nào thì nàng cũng không định giúp Thái tử nói một câu.
Tuy Thái tử rất tức giận nhưng ở Cửu vương phủ cũng rất khó nói, hơn nữa Phượng Khương Trần vừa không phải là quân sư cũng không phải là môn khách của hắn nên không có nghĩa vụ phải giúp hắn.
Thái tử và Lăng Vương mỗi người đứng một bên, trên khuôn mặt của hai người đều nở nụ cười nhưng chỉ là giả vờ. Phượng Khương Trần cầm tách trà lên, đôi mắt nàng chỉ nhìn chằm chằm vào tách trà tựa như khóm tre xanh trên tách trà có thể nở hoa.
Quản gia vào trong thông báo, không có nhiều người đến mời Thái tử và Lăng Vương vào trong, Cửu Hoàng thúc vừa mới tỉnh dậy muốn gặp họ, riêng Phượng Khương Trần không cần đi nữa, Cửu Hoàng thúc nói không muốn gặp Phượng Khương Trần.
Thái tử cười gượng gạo, hắn không ngờ Cửu Hoàng thúc lại không muốn gặp Phượng Khương Trần, chẳng lẽ Cửu Hoàng thúc mắc bệnh thật sự có liên quan đến nàng.
Dù sao trước khi Cửu Hoàng thúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-bi-vut-bo/612959/chuong-1072.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.