Nàng biết rõ ở không thể gây náo loạn ở hoàng cung, nhưng nàng cũng cũng chẳng còn cách nào khác, bị An Yên công chúa chế giễu vài câu nàng chẳng buồn quan tâm, nhưng nàng thực sự không thể nhìn thấy Đông Lăng Tử Lãng kia muốn làm gì, nàng chỉ muốn tránh hắn ta càng xa còn tốt.
Phượng Khương Trần thầm nghĩ đã làm thì làm đến cùng luôn đi, chẳng thà làm cho Đông Lăng Tử Lãng ngất đi rồi trốn khỏi hoàng cung, với bản tính kiêu ngạo của hắn, hắn nhất định không nói ra chuyện mình đánh hắn ra đâu.
Bị một nữ nhân đánh ngất, hắn sẽ cảm thấy rất mất mặt, dựa theo nguyên tắc của Lăng vương, hắn thà quân tử trả thù mười năm chưa muộn còn hơn là mất mặt mà kể ra chuyện bị một nữ nhân đánh ngất.
Phượng Khương Trần vừa cử động, Đông Lăng Tử Lãng lại càng dùng sức đè lên nàng: “Đừng nhúc nhích, chuyện này cứ giao cho ta.”
Trước khi lính gác của hoàng cung điện đến nơi, Đông Lăng Tử Lãng đã lật người, đè Phượng Khương Trần xuống dưới thân mình.
“Ngài…” Phượng Khương Trần rất tức giận, nam nhân này muốn gì trên mặt đã hiện rõ, nàng rất dễ bị ức hiếp sao?
“Suỵt, đừng lên tiếng.” Đông Lăng Tử Lãng cúi đầu xuống, vừa chạm vào mặt Phượng Khương Trần.
Thấy Phượng Khương Trần không chịu nằm yên, Đông Lăng Tử Lãng lại cảnh cáo: “Đừng cử động lung tung. Mưu hại hoàng tử là tội chết. Nếu bị người khác phát hiện, ta cũng không cứu được nàng đâu.”
Phượng Khương Trần cười lạnh lùng một tiếng, định nói: “Nếu rơi vào tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-bi-vut-bo/612955/chuong-1068.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.