Phượng Khương Trần che mặt lại để che giấu đi sự xấu hổ của mình, nàng khàn giọng nói: “Cái gì mà làm sao bây giờ? Tất nhiên là tự mình giải quyết rồi, mấy vấn đề này mà cũng hỏi ta, ngài cho rằng đại phu là vạn năng sao?’’ “Tự mình giải quyết? Nhưng, ta không…’’ Cửu hoàng thúc giả vờ bày ra dáng vẻ khiếp sợ, nhìn Phượng Khương Trần, sau đó lại nhìn xuống thân dưới của mình.
“Ngài là nam nhân, sao có thể không được?’’ Phượng Khương Trần tức giận nói.
“Chỉ cần là nam nhân thì sẽ biết sao? Tại sao ta lại không?’’ Cửu hoàng thúc ngây thơ nói, nhưng sâu trong mắt lại thấp thoáng ý cười thích thú… Vô sỉ là thứ không có giới hạn, Cửu hoàng thúc, ngài đã lập một kỷ lục mới của sự vô sỉ!
Đối với việc Cửu hoàng thúc có thể hay không, Phượng Khương Trần không muốn tiếp tục thảo luận vấn đề này nữa, hắn có thể hay không đều không liên quan đến nàng, nàng không quan tâm được nhiều như thế.
Hơn nữa nếu Cửu hoàng thúc có thể, dựa vào sự kiêu ngạo của mình, hắn tuyệt đối sẽ không bao giờ làm chuyện đó trước mặt nàng trên xe ngựa, nói dễ nghe một chút thì là con người Cửu hoàng thúc chú ý đến hình tượng, nói khó nghe thì chết vì sĩ diện.
Đương nhiên Phượng Khương Trần cũng không thể nào tưởng tượng được đến cảnh tượng Cửu hoàng thúc dùng tay làm việc đó trước mặt nàng, nghĩ đến hình ảnh hắn vừa nhìn nàng với ánh mắt thô tục bỉ ổi vừa tự giải quyết dục vọng của mình, Phượng Khương Trần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-bi-vut-bo/612926/chuong-1039.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.