Tây Lăng Thiên Lỗi hoàn toàn xứng đáng, còn về phần Tô Quán, mặc dù cũng xứng đáng nhưng cũng được coi là xui xẻo!’’ “…’’ Tây Lăng Thiên Lỗi bị Cửu hoàng thúc chặn họng, hắn biết mình nhất thời mau mồm lỡ lời, trên mặt thoáng qua một tia xấu hổ, tiếp tục nói: “Cửu hoàng thúc đúng là không thiên vị, chúng ta đều nhìn thấy sự yêu thương của Cửu hoàng thúc dành cho Phượng tiểu thư, trong mắt ngài, mỗi một hành động lời nói của Phượng tiểu thư đương nhiên đều là tốt nhất.’’ Ý tứ vẫn là Cửu hoàng thúc thiên vị.
“Từ trước đến nay bổn vương vẫn luôn yêu ai yêu cả đường đi, sao nào? Lỗi thái tử có ý kiến?’’ Cửu hoàng thúc thẳng thắn thừa nhận, ngược lại lại khiến Tây Lăng Thiên Lỗi không biết nói gì.
Đúng lúc này, Tô Quán và Phượng Khương Trần đã bước đến mở phiếu bình chọn của bảy vị giám khảo ra, không gì ngạc nhiên khi Phượng Khương Trần cầm lấy phiếu của Cửu hoàng thúc đầu tiên.
“Phượng nhẹ trần.” Phượng nhẹ trần mỉm cười đọc tên mình ra.
Cửu hoàng thúc chưa bao giờ đánh trận mà không chuẩn bị trước, nếu hắn đã nghênh ngang đứng về phía nàng như thế, nàng nắm chắc phần thắng rồi.
Tô Quán vươn tay lấy một phiếu khác từ trong ống trúc, mở ra: “Tô Quán.’’ Phượng Khương Trần cười cười, lấy ra phiếu thứ ba, bình tĩnh đọc: “Tô Quán.’’ “Tô Quán.’’ Ba phiếu liên tiếp đều là tên của mình, Tô Quán mừng thầm trong lòng.
Bốn phiếu được lấy ra, trong ống trúc lúc này chỉ còn ba phiếu, chỉ cần có một phiếu trong số
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-bi-vut-bo/612916/chuong-1029.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.