Cửu hoàng thúc vẫn còn đang suy nghĩ làm sao để đọc được chữ trên hạt gạo này, nhưng ai ngờ, vừa cúi đầu xuống một cái thì tám chữ lớn đã đập vào mắt hắn.
“Linh hồn Cửu Châu, san tình cùng ai.’’ “Cái gì? Phượng Khương Trần thực sự có thể viết chữ lên hạt gạo thật sao, hơn nữa còn là tám chữ?’’ Nguyên Hi tiên sinh ngạc nhiên kêu lên, không thèm nhận được sự đồng ý của Cửu hoàng thúc đã duỗi ta lướt ngang qua người Tây Lăng Thiên Lỗi, trực tiếp đoạt lấy.
Cửu hoàng thúc vốn sĩ muốn ngăn cản nhưng nghĩ đến chuyện có lẽ hạt gạo này sẽ không thể chịu được sự giành giật của bọn họ, vì sự thắng bại của Phượng Khương Trần, Cửu hoàng thúc nhẫn nhịn.
“Thực sự là linh hồn Cửu Châu, san tình cùng ai, mẫu chữ Khải ngay ngắn cân đối.’’ Nguyên Hi tiên sinh vừa dứt lời, tất cả mọi người đều không thể giữ được bình tĩnh nữa, còn Tô Quán trực tiếp nhảy dựng lên.
Sao có thể, Phượng Khương Trần thực sự viết được bốn ký tự lên mỗi hạt gạo, hơn nữa mọi người đều có thể tận mắt nhìn thấy.
“Linh hồn Cửu Châu, san tình cùng ai.’’ Sau khi nhìn thấy tám chữ này, Tây Lăng Thiên Lỗi vô thức ngẩng đầu nhìn về phía Phượng Khương Trần, đáng tiếc giữa hắn Phượng Khương Trần không có sự ăn ý, nàng đang cố gắng giảm bớt sự mỏi mệt của hai mắt, căn bản không rảnh để quan tâm đến chuyện ban giám khảo nghĩ gì.
Những gì nên làm và có thể làm nàng đều đã làm, miếng pha lê kia là một thấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-bi-vut-bo/612913/chuong-1026.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.