“Vu cổ, để trong băng huyền cầm, trên con rối vu vổ có viết tên Hoàng thượng và sinh thần bát tự, còn có một miếng vải long bào và vài cọng tóc.”
“Dùng con rối vu cổ để nguyền rủa phụ hoàng, bọn họ đây là muốn dồn ép ta chết sao?” Trán Thái tử thấm ra một lớp mồ hôi mỏng, trong mắt lóe lên vẻ kinh hoàng, ngay sau đó liền tức giận, tay phải nắm chặt thành quyền, đốt ngón tay trắng bệch, Thái tử cố ngăn lửa giận trong lòng.
May, may mà bị Phượng Khương Trần phát hiện ra, nếu con rối vu cổ kia rơi ra từ trong Băng Huyền thì cái gì cũng không cần tra xét, hắn chết chắc.
Hoàng thượng hận nhất những chuyện dơ bẩn này, đây là tội mưu sát Hoàng thượng, Hoàng hậu muốn cho hắn mang tội danh giết cha sao?
“Điện hạ, xin ngài lấy thân thể làm trọng, tuyệt đối không thể tức giận.” Phượng Khương Trần vội vàng trấn an Thái tử, nếu Thái tử giận tới mức phát bệnh thì nàng chính là tội nhân rồi.
Loại bệnh tim này, tức giận quá có thể sẽ chết người đó, Thái tử chết ở trên xe ngựa của nàng, nàng có một ngàn cái miệng cũng không thanh minh được.
Phù phù…
Thái tử vội vàng hít thở, bình tĩnh tâm tình, không ngừng nói với chính mình không thể tức giận, tức phận sẽ tái phát bệnh cũ, đó chính là nỗi đau của người thân, điều kẻ thù muốn.
“Bọn họ ức hiếp người quá đáng, ta là con trai trưởng của chính cung, phụ hoàng đang thời kỳ cường thịnh, coi như bọn họ nôn nóng thì cũng phải có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-bi-vut-bo/612887/chuong-1000.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.