Kim tuyến trên y phục là tơ vàng được rút ra từ vàng, nhiều nhất thì trong một lò vàng chỉ có thể rút ra hai, ba sợi vàng. Giá trị chế tạo của kiện quần áo này đủ để cho năm mươi vạn đại quân ăn một tháng.
Tuy nói là nàng chỉ mặc một ngày thôi, nhưng khi mặc một bộ y phục đắc tiền thế này lên người, Phượng Khương Trần cũng cảm thấy áp lực vô cùng lớn. Nếu nó bị làm hư, nàng thật sự không đền nổi. Tuy là nàng không thiếu tiền đến mức không trả được bao tiền đó, nhưng khi ở hiện đại, lúc mặc bộ y phục này trên người, thì không phải là đang mặc quần áo, mà đang khoe ra sự xa xỉ.
Cửu Hoàng thúc gật đầu đầy hài lòng. Quả nhiên chỉ có loại y phục trước mắt mới có thể phô bày hết khí chất của Phượng Khương Trần, không uổng phí hắn trả cái giá lớn như vậy để sai người may bộ y phục này.
Tiếc thay, cuộc đấu ngày nay không so khí thế hay y phục, mà là so đàn.
Sau khi Tô Quán và Phượng Khương Trần ngồi xuống song song, Thái phó bèn hỏi Hoàng thượng có phải họ bắt đầu được rồi hay không. Dù sao ai ai cũng bận rộn, không có quá nhiều thời gian để ở lại vui đùa với hai tiểu cô nương.
Sau khi được Hoàng thượng cho phép, Thái phó mỉm cười hỏi Tô Quán và Phượng Khương Trần: “Tô Quán tiểu thư, Khương Trần tiểu thư, trong hai vị, ai bắt đầu trước?”
Tô Quán đang muốn nói để Phượng Khương Trần bắt đầu trước, nào biết Phượng Khương Trần đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-bi-vut-bo/612875/chuong-988.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.