Phượng Khương Trần cười không nói gì, nàng biết Tô Vân Thanh đang rất gấp nên cũng không ngăn cản hắn, chỉ đưa ra điều kiện của bản thân: “Vân Thanh, lợi ích của ván cược này quá lớn, tốt nhất là ngươi nên lôi kéo thêm một vài người nữa, ăn một mình nguy hiểm rất lớn. Yêu cầu của ta không cao, sau khi chuyện thành ta chỉ cần một nửa lợi nhuận.”
“Ngươi yên tâm, ta sẽ lo liệu xong. Sự việc cấp bách, ta cũng không ở lại lâu nữa, ta phải về thu xếp.” Tô Vân Thanh chỉ cảm thấy nhiệt huyết sôi sùng sục khắp người. Hắn tin rằng ván cược này nhất định sẽ thành công. Chỉ nghe Phượng Khương Trần nói vậy, hắn đã kích thích có ý muốn đặt cược.
“Đợi tin tức tốt của ngươi.” Không giống như Tô Vân Thanh hưng phấn, Phượng Khương Trần từ đầu đến cuối đều rất bình tĩnh.
“Khụ khụ, ta thất lễ rồi. Ngươi yên tâm, chuyện này ta nhất định lo liệu xong.” Nhìn thấy Phượng Khương Trần bình tĩnh như vậy, Tô Vân Thanh cũng nén lại sự cao hứng trong lòng mình, vững bước đi ra ngoài, sau khi trở về phủ cũng không quên phái người đi tìm hiểu tại sao hôm nay Phượng Khương Trần lại khác thường.
“Ta tin ngươi.” Phượng Khương Trần rất hài lòng vì Tô Vân Thanh không hỏi tại sao nàng lại nghĩ ra trò đánh cược này, bởi vì nàng cũng không biết phải trả lời như thế nào khi hỏi tới.
Nghĩ đến luật đánh cược này, nhưng cũng phải công khai, nàng đã từng ở Myanmar thi hành một nhiệm vụ, nhìn thấy qua khả năng kiếm tiền của chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-bi-vut-bo/612821/chuong-934.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.