Bọn hắn sợ nha, lương thực dễ dàng như vậy, nhiều như vậy, bọn hắn tích trữ hàng lương thực sẽ càng ngày càng không đáng tiền, còn không bằng nhân lúc giá cả bây giờ còn có thể, ra tay sớm một chút.
Ở hiện đại, đây chính là phá giá, tập đoàn lớn dùng uy quyền và lực lượng tuyệt đối để chiến tranh giá cả, ép chết các xí nghiệp nhỏ. Một động tác này của Tô Vân Thanh đã trực tiếp bức ép các nhà buôn bán lương thực cỡ nhỏ, cỡ trung đến bờ phá sản.
Mấy nhà buôn bán lương thực lớn cũng hao tổn không ít, thua lỗ gần chết, nếu không có thế gia chèo chống, đoán chừng hững người buôn bán lương thực này đã nhảy lầu rồi, ban đầu bọn hắn tích trữ rất nhiều lương thực ở giá cao, bây giờ không bán được, ngươi không bán tự nhiên sẽ có rất nhiều người bán, ngươi cứ tích trữ lương thực, nói không chừng chỉ đợi ngày mốc meo.
Giá lương thực, từ hai mươi đồng một cân, xuống đến hiện tại là bảy đồng một cân, trong mấy quyển sách còn nói là giá cải trắng, mặc dù nói thời gian này Tô Vân Thanh có thua thiệt một chút, nhưng lại âm thầm nhận được không ít lương thực với giá thấp, lương thực tích trữ bây giờ đã tăng lên gấp đôi.
Phải biết loại lương thực này, bình thường có tiền cũng không tích trữ được.
“Thêm chút nữa thì thu tay về đi, ngươi muốn lương thực, hà tất phải tranh lời với dân, còn tiếp tục hạ giá nữa, cuối cùng người chịu khổ chỉ có dân chúng.” Vẻ mặt Phượng Khương Trần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-bi-vut-bo/612817/chuong-930.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.