Đêm đã khuya, Phượng Khương Trần ngủ thiếp đi, Cửu hoàng thúc cũng không có ý định ngồi cả một đêm, tuy nói thức đêm không tính là gì với hắn, nhưng có thể ngủ thì hắn vẫn phải ngủ, giường của Phượng Khương Trần cũng đủ lớn…
Thổi tắt đèn, sau khi cởi giày, cửu hoàng thúc và quần áo lên giường, ôi… Giường của Phượng Khương Trần giường, hai người ngủ thì vẫn phải chen một chút, nhưng mà không sao, hai người họ chỉ cần chiếm vị trí một người là được rồi.
Cửu hoàng thúc đưa tay trực tiếp ôm Phượng Khương Trần vào trong lòng, xoay người một chút, nửa người Phượng Khương Trần đặt trên người Cửu hoàng thúc, Phượng Khương Trần rất ôn hòa, không những không có phản kháng còn ngoan ngoãn mâm mê eo của Cửu hoàng thúc.
Trong bóng tối, mơ hồ có thể nhìn thấy khóe môi kia của Cửu hoàng thúc có hơi giương lên, trong ánh mắt không thể che hết ý cười.
Đồng Dao và Đồng Giác canh giữ xa xa ở bên ngoài, sau khi nhìn thấy đèn trông phòng Phượng Khương Trần cũng ngáp một cái rồi về phòng.
“Nhìn xem, hiệu quả gấp đôi thuốc an thần, nhìn một chút. Dáng vẻ đầy tâm sự này, ta còn lo là đêm nay nàng sẽ không ngủ được.”
Ôi… Cửu hoàng thúc lại cười, như vậy hơi khó coi một chút, hóa ra Phượng Khương Trần ngủ trong lòng hắn, có một phần lớn là công lao của thuốc an thần chứ không phải hắn.
Cửu hoàng thúc thở dài, ôm người chặt hơn.
Ngủ đi, ngủ đi, ngày mai còn có một đống việc cần hoàn thành.
Hai người liền giống như là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-bi-vut-bo/612812/chuong-925.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.