Khi nàng nói với Tạ hoàng quý phi: “Nương nương, bào thai trong bụng người là hoàng tử, nhưng dường như thân thể của người đã bị hao tổn, sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe của tiểu hoàng tử.”
Tạ hoàng quý phi trực tiếp hỏi: “Tỉ lệ có thể sinh ra hoàng tử khỏe mạnh cao bao nhiêu?”
Khi Tạ hoàng quý phi biết chỉ có bảy phần, trực tiếp bảo nàng chuẩn bị thuốc để vứt bỏ đứa trẻ này.
“Nương nương, nếu như người muốn vứt bỏ đứa trẻ này, tỉ lệ mang thai sau này là không.” Phượng Khương Trần lạnh lùng nói.
Nàng vẫn luôn cho rằng mẫu thân đều là người vĩ đại, cho dù mẫu thân đã vứt bỏ nàng ngày khi nàng vừa mới chào đời, nàng vẫn cho rằng nhất định là mẫu thân của nàng có nỗi khổ tâm.
Nhìn nhìn đến Tạ hoàng quý phi tính toán giá trị của đứa trẻ trong bụng mình như vậy, Phượng Khương Trần mới hiểu được không phải tất cả mẫu thân đều thật lòng yêu thương con cái của mình, đối với mẫu thân mà nói, đôi khi con cái chỉ là công cụ mà thôi.
Dù cho nàng có tìm lí do cho mẫu thân của mình thì vẫn không thay đổi được sự thật rằng mẫu thân chỉ xem nàng như một công cụ, mà khi cái công cụ là nàng trở nên vô dụng, nàng sẽ bị vứt bỏ.
Ở hiện đại, thân thế của bà ấy thật ra rất máu chó, rất ngôn tình, chính là nhỏ thư kí câu dẫn ông chủ nhà giàu có đã kết hôn, sau khi mang thai thì trốn về nông thôn rồi sinh con ra.
Khi phát hiện mình sinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-bi-vut-bo/612809/chuong-922.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.