Nàng không có hứng thú kết bạn với Tây Lăng Thiên Vũ, giữ mối quan hệ giữa bệnh nhân và thầy thuốc là đủ, mặc dù Tây Lăng Thiên Vũ thấy thất vọng, nhưng cũng không nói nhiều.
Nhưng mà Cửu Hoàng thúc lại rất vừa lòng, còn tưởng rằng Phượng Khương Trần đang muốn giải thích lý do cho hắn, nàng và Tây Lăng Thiên Vũ ôm nhau vừa nãy là do tai nạn, biết hắn không hài lòng nên cố ý phân rõ khoảng cách.
Chỉ có thể nói rằng đây là một sự hiểu lầm đẹp đẽ.
“Nhị hoàng tử, chân trái của người bị hoại tử. Ta đề nghị người nên cắt bỏ chi phần đã bị hoại tử, sau đó thay chi.” Phượng Khương Trần cố gắng hết sức tìm lời nói khiến đối phương có thể nghe hiểu được.
“Thay chi? Giống như lời của Cốc chủ thần y Cốc nói cái gì mà di hoa tiếp mộc đó sao? Ngươi có thể làm được không?”
Tây Lăng Thiên Vũ biết rất rõ hiện tại đối với chân của mình chỉ có thể dùng phương pháp này, mặc dù là gắn một phần của người khác lên cơ thể mình hắn cảm thấy có phần rất bài xích, nhưng nếu so với việc có thể đi lại bình thường thì điều này hắn vẫn có thể chịu đựng được.
“Đúng là thay chi, nhưng phương pháp mà ta nói hẳn có phần hơi khác với Cốc chủ thần y Cốc.”
Đối với Cốc chủ thần y Cốc, Phượng Khương Trần đã từng gặp qua và biết rằng ông ta là một thầy thuốc kỳ quái.
Đối với ông già đó, Phượng Khương Trần rất kính trọng ông ta. Trong mắt Phượng Khương Trần, Cốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-bi-vut-bo/612797/chuong-910.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.