Phượng Khương Trần siết chặt tay và nhắm mắt lại, nếu nàng đã tham gia vào một môi trường như vậy, vậy không cần phải giả vờ là thanh cao nữa, y thuật là cách duy nhất để nàng có thể tiếp cận kẻ quyền lực.
Ngay khi Phượng Khương Trần tự thuyết phục mình, lại nghe thất tiếng hạ nhân thông báo Tạ tam công tử đã về đến cửa, ngay sau đó, phu nhân của tổng tư lệnh Huyết Y Vệ cũng đến.
Phượng Khương Trần nhìn trời không nói nên lời, có người ủng hộ nàng là điều tốt, nhưng nàng mệt mỏi vì phải tiếp những người như thế này!
Cuối cùng nàng cũng hiểu tại sao phụ nữ thời cổ đại không đi làm. Việc tiếp đón và đưa tiễn này là một công việc khó khăn, tốn nhiều thời gian và công sức. Cái chính là không phải ai cũng nói chuyện thẳng thắn như Ninh quốc công phu nhân. Từng người một quay lại khiến nàng choáng váng, chỉ sau đó nàng mới hiểu đối phương quan tâm đến mình và ngầm bày tỏ sự ủng hộ.
Nàng đã quá mệt mỏi!
Phượng Khương Trần bận rộn chào hỏi người đến diện kiến cả ngày, đến tối mới chạm vào giường đã ngủ thiếp đi. Ngày hôm sau ngủ cho đến khi mặt trời ló dạng, sau khi ăn vội bữa sáng, nàng nghĩ ngợi rồi quyết định đi đến Đường Ô Y một chuyến, nói thế nào thì hôm nay cũng là một ngày tốt lành đối với Vương Cẩm Lăng.
Đứng bên ngoài Đường Ô Y, nhìn trên thảm đỏ của Vương gia giàu có và quyền lực, Phượng Khương Trần mỉm cười, thầm nói một lời chúc phúc rồi xoay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-bi-vut-bo/612776/chuong-889.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.