Trên lưng hắn mang trọng trách nặng nề là chấn hưng Vương gia, đồng thời cũng nắm quyền quyết định sự sống chết của những người trong Vương gia.
“Đông Minh, trách nhiệm trên lưng ta gánh vác càng lớn, thì quyền trong tay cũng lại càng lớn, ta đã đi đến con đường này rồi, ta không còn sự lựa chọn nò khác ngoài việc leo lên càng ngày càng cao, người nào ngăn cản ta, giết, không tha!”
“Ta hiểu, chỉ là…ta hy vọng ngươi đừng quên bản tính của chính mình.” Trác Đông Minh thầm thở dài, Vương Cẩm Lăng nói là đường đường chính chính, nhưng những người biết chuyện đều hiểu, hắn là vì Phượng Khương Trần mới làm ra quyết định như vậy, bằng không thì theo tính cách của Vương Cẩm Lăng, hắn tuyệt sẽ không bao giờ nói ra những lời giết không tha nói như vậy đối với người của Vương gia.
Vương Cẩm Lăng là một người rất xem trọng gia tộc, sự lãnh khốc của hắn chưa bao giờ biết dùng trên người của Vương gia, đây là lần đầu tiên.
“Ta biết rõ bản thân mình đang làm cái gì, Đông Minh, chỗ này giao cho ngươi, bất luận như thế nào cũng phải tìm ra Phượng Khương Trần, không tiếc phải trả một cái giá lớn như thế nào, đều phải bảo đảm an toàn cho nàng.”
Không nhìn thấy Phượng Khương Trần hắn không cách nào an tâm, hắn muốn ở lại cùng một chỗ với Trác Đông Minh để tìm kiếm tung tích của Phượng Khương Trần, nhưng hắn lại càng rõ ràng hơn, hắn ở lại chỗ này giúp đỡ, cùng với việc hao tốn thời gian ở chỗ này, không bằng đi trút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-bi-vut-bo/612750/chuong-863.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.