Trên đời này không có người vô tội, không có người chết oan, muốn trách chỉ có trách họ không không có mệnh tốt.
Hôm nay, Phượng Khương Trần có thể nghĩ vì Lý Nghĩ mà liên lụy người vô tội, nhưng ngày mai cũng sẽ có người vì người khác mà liên lụy vì Phượng Khương Trần. Những người đó khi giết người cũng sẽ không vì Phượng Khương Trần mà thu tay lại.
“Không, ta không có giết người vô tội. Thời gian xảy ra vụ nổ và phạm vi của quả bom ta đều tính toán chuẩn xác rồi. Lúc đó trong chùa chỉ có Lý Tưởng, những người ở ngoài tuyệt đối sẽ không có vấn đề gì. Ngài thấy đám lửa kia tuy rằng rất lớn, nhưng thực ra lực sát thương cũng không cao, chỉ cần cách một căn phòng, những người đó sẽ không chết, cùng lắm là bị thương. Hôm nay người chết chỉ có mình Lý Tưởng.” Phượng Khương Trần nhanh chóng giải thích.
Nàng cũng không phải người thiện lương gì nhưng nàng không giết người bừa bãi, nàng không giả nhân giả nghĩa mà chỉ hành động đúng với lương tâm của mình, đối với những người chưa bao giờ làm tổn thương nàng, nàng sẽ làm hết sức mình để không làm hại người vô tội, nếu người vô tội thực sự liên lụy, nàng cũng sẽ không dối trá rơi lệ tự trách.
Trong mười ngày, nàng đã quan sát thói quen sinh hoạt của Lí Nghĩ và tính toán thời gian tốt nhất để thực hiện, chỉ để giảm thiểu thiệt hại.
Liên lụy người vô tội và chủ động giết người không phải là một khái niệm gì cả, nàng không thể xuống tay với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-bi-vut-bo/612677/chuong-790.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.