Tâm linh tương thông không phải là cảm ứng kỳ lạ mà là hiểu rõ lẫn nhau, Phượng Khương Trần hao tâm tổn phí nhiều như vậy dùng đến cả lực lượng của Vương Tạ nhị gia, đem triều chính quấy đến long trời lở đất, không phải chỉ muốn hoàng thượng không chú ý đến nàng nên mới nhân cơ hội sắp đặt tình huống hôm nay.
Phượng Khương Trần làm tất cả đều là vì ngày hôm nay, vậy thì làm sao không thể tán thưởng cho kết quả cuối cùng của ngày hôm nay, vấn đề ban đêm không thể rời thành đối với Phượng Khương Trần mà nói là một vấn đề lớn, nhưng đối với hắn mà nói tuyệt đối chỉ là một vấn đề cỏn con không đáng nhắc đến.
Hắn có thể lẻn vào cung điện thì nửa đêm rời khỏi thành cũng không có vấn đề gì, ở hoàng thành Đông Lăng không ai có thể ngăn cản hắn, bởi vì ở Đông Lăng, hắn là Cử hoàng thúc dưới một người trên vạn người.
Ngay cả một con muỗi cũng không bị kinh động, Phượng Khương Trần và Cửu hoàng thúc cùng nhau cưỡi ngựa chạy đi, chẳng mấy chốc bóng dáng hai người họ chìm trong bóng tối không thấy đâu.
Khi một binh sĩ trong coi thành đứng dậy vươn vai phát hiện có một cơn gió lạnh thổi qua, toàn thân hắn ta giật mình, nhanh nhạy nhìn xung quanh, phát hiện phía trước hình như có bóng đen bay ra ngoài thành, tiếc là tốc độ cưỡi ngựa của Cửu hoàng thúc quá nhanh, hắn ta không nhìn rõ được gì thì bóng đen đó đã biến mất.
“Thấy quỷ rồi!” Một tên lính đưa tay dụi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-bi-vut-bo/612671/chuong-784.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.