Cửu hoàng thúc và Phượng Khương Trần đồng thời sửng sốt, giống như có một chậu nước lạnh dội xuống, trong nháy mắt dập tắt lửa tình trong người của cả hai. Dù cho lúc này họ vẫn môi lưỡi dây dưa, nhưng hai đôi mắt lại bừng sáng lên.
Tim đập nhanh hơn, hai người cùng lúc nhìn về phía đối phương, khóe mắt còn vương chút phong tình lúc rung động, mà thời khắc này, trong mắt bọn họ chỉ có nhau.
Hai người lại ôm chặt lấy nhau, dùng môi chặn miệng đối phương, nhìn qua có vẻ như muốn che giấu hành tung, nhưng thực tế thế nào chỉ có hai người hiểu rõ.
Trong lòng Phượng Khương Trần âm thầm ão não, nàng làm sao thế này, cứ không để ý trường hợp, bất chấp nguy hiểm để mặc cho Cửu hoàng thúc động tay động chân.
Cửu hoàng thúc còn giận hơn, hắn giận bản thân không kìm được, càng giận mình ngốc quá ngốc, không chọn địa điểm, trong lòng âm thầm quyết định, lần sau phải chọn một nói không bị người ta quấy rối, lần sau tuyệt đối không buông tha cho Phượng Khương Trần dễ dàng như vậy, hắn vẫn chưa ăn no!
Thị vệ và cung nữ khi nãy đã rời đi lại quay lại, đi thẳng vào trong phòng, tất bật tìm kiếm một hồi, sau đó cung nữ liền hô lên: “Tìm thấy rồi! Hóa ra là rơi ở đây.”
“Tìm thấy thì tốt rồi, bây giờ muội có thể yên tâm rồi chứ.” Thị vệ cũng thở phào rất nhẹ nhõm, ắt hẳn vật đó phải quan trọng lắm.
“Lần sau phải chú ý vào, những thứ đồ sẽ tiết lộ thân phận gì gì đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-bi-vut-bo/612665/chuong-778.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.