Nếu tìm đại phu bên ngoài, bọn họ chắc chắn sẽ không cho phép nàng làm như thế, cho nên khi ra khỏi đại điện, Phượng Khương Trần cũng không nhờ thái giám đưa nàng đi băng bó vết thương.
“Vết thương trên đỉnh đầu nàng cần phải xử lý như thế nào là chuyện đã được quyết định, nàng cứ đi theo bổn vương là được.’’ Vừa dứt lời, cũng không cho Phượng Khương Trần cơ hội từ chối, hắn đã trực tiếp đưa Phượng Khương Trần đến một cung điện nào đó.
“Đây là cung điện của bổn vương do Tiên đế ban tặng, trước khi trưởng thành bổn vương luôn sống ở đây, đến bây giờ vẫn còn giữ lại.’’ Cửu hoàng thúc không quan tâm Phượng Khương Trần có muốn biết hay không, hắn vẫn tự nói với chính mình.
“Năm đó bổn vương ở trong hoàng cung đã từng được mẫu thân của Thái tử hết lòng quan tâm chăm sóc, mẫu thân của Thái tử là một người vô cùng lương thiện, chỉ là không thích hợp ở trong cung cấm này, ra đi quá sớm.’’ Đây là nguyên nhân vì sau Cửu hoàng thúc đối xử tốt với Thái tử.
Phượng Khương Trần chỉ im lặng lắng nghe, không lâu sau đã thấy một cung nữ bưng nước ấm đến và vặn khăn mặt để Phượng Khương Trần lau mặt. Theo lý thì lúc này Cửu hoàng thúc nên tránh đi, nhưng hắn lại vờ như không biết gì, vẫn ngồi ở đó không nhúc nhích.
Phượng Khương Trần biết rõ những chuyện mà Cửu hoàng thúc đã quyết định thì không một ai có thể thay đổi được nên cũng thoải mái cầm khăn lau sạch sẽ vết máu trên mặt và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-bi-vut-bo/612615/chuong-728.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.